Chớp mắt đầu óc cô trở nên trống rỗng, không kịp phản ứng lại với câu nói của anh. Cô không dám tin nhìn anh, trong đôi mắt sáng ngời kia đang chứa đầy ý cười và sự dịu dàng, giống như muốn hút lấy hồn phách của cô. Nhà của họ? Làm sao có thể? Từ lúc nào mà anh...
"Em hài lòng không?" Anh mỉm cười kéo tay cô hỏi, dè dặt như một đứa trẻ mong đợi phản ứng từ cô.
Ảnh của cô được phóng to treo trên vách tường màu vàng, đó là tấm hình họ chụp khi đi biển hồi năm nhất. Trên phông nền màu lam, cô cười rực rỡ, gió biến khiến mái tóc cô hơi rối nhưng chính nó toát lên vẻ tự nhiên tươi mát, cô không biết bản thân còn có thể đẹp đến vậy.
Chiếc sô pha êm ái đầy tính nghệ thuật, nó không mang màu sắc đơn điệu mà là màu sắc tươi sáng của những cách hoa li ti cô thích nhất, dù cô biết rất ít về đồ đạc dùng trong gia đình cũng có thể thấy sự tinh tế của người thợ đã làm ra nó, tuyệt đối không phải mặt hàng phổ thông trên thị trường. Đối diện với sô pha là chiếc tivi máy chiếu trước đồ sộ, bề mặt không một lớp bụi. Dưới đất được trải thảm mềm, chân trần dẫm lên rất thoải mái. Chiếc bàn trà trong suốt, phản xạ lại ánh sáng rực rỡ luôn soi sáng trong lòng cô.
Căn hộ tổng cộng có ba phòng, Khương Thành Ngọc kéo tay cô chỉ vào căn phòng lộng lẫy nhất với chiếc giường to nhất xấu xa nói với cô: "Đây chính là phòng của chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-hi-thanh-ngoc/1283109/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.