Diệp Tri Thu mới lần đầu được đi chợ, rất nhiều thứ đối với cô là rất mới mẻ. Cô hào hứng cười thật tươi và không ngừng miêu tả những gì trưng bày xung quanh cho Hoa Vân Phong. Vốn dĩ anh chỉ nói với cô là đến mua nguyên liệu nấu ăn, ai ngờ cô cứ dắt anh đi khắp nơi mà chưa nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng cũng không sao, cô vui là được!
Khi đi đến gần cuối dãy giữa, Diệp Tri Thu mới chịu ngừng lại, cô cười hì hì nhìn anh và nói:
- À… lúc nãy anh kêu em mua cái gì? Em quên rồi!
Cô nói và gãi gãi đầu một cách ngây thơ, nếu Hoa Vân Phong mà thấy được thì nhất định sẽ yêu chết đi mất!
Anh kiên nhẫn nhắc lại:
- Chúng ta cần mua bột mì và trứng!
Diệp Tri Thu lại cười cười:
- Ờ, đúng hé. Nhớ rồi… Đi anh, mình trở lại một chút, hình như bên kia có.
Cô nhìn quanh đây một lát rồi đưa ra quyết định đó. Nhưng mà chưa kịp đi thì có một bà dì cũng hơi cứng tuổi, vẻ mặt hiền hậu và nước da hơi ngâm đen gọi giật lại:
- Cô cậu ơi, muốn mua bột mì chỗ tôi có đây này. Bột nào cũng có đủ, trứng cũng tươi lắm…
Lời chào hàng thân thiện kèm theo nụ cười hiền hậu khiến Diệp Tri Thu không nỡ từ chối. Cô kéo kéo tay áo Hoa Vân Phong như muốn hỏi ý kiến của anh. Anh hiểu ý và gật đầu xem như trả lời cô.
Thế là cô nhanh nhẩu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-gio-mua-thu/2457733/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.