Hà Thúy Bình vì tạo cơ hội cho hai đứa nhỏ có không gian riêng nên bà chủ động “xung phong” đem quà mua trong chuyến đi này đưa đến nhà từng người có qua lại thân thiết trong khu này.
Trời đã ngả về tây, mọi người cũng hối hả trở về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi. Hà Thúy Bình thì tay xách vai mang thật nhiều đặc sản nơi vừa đi qua. Bà gõ cửa nhà một bà bạn thân thường đi tập thể dục chung.
Bà bạn đó mở cửa và niềm nở:
- Ây, về rồi à?
Hà Thúy Bình cũng cười tiếp lời:
- Đúng vậy. Mới về luôn đó. Nè, gửi bà cái này, đặc sản mắm thái Châu Đốc đó nhe.
Bà bạn đon đả kéo Hà Thúy Bình vào nhà, rót ly nước mời khách và nói:
- Ừm, rồi, tôi nhận. Cái này hao cơm lắm đây… À, bà đến thật không đúng lúc rồi. Lúc nãy thằng con tôi về dẫn theo ông thầy của nó. Nghe nói là thầy hướng dẫn nghiên cứu dự án cái gì đó tiếng Anh tiếng u không hà tôi không có hiểu lắm… Nhưng mà nói cho bà nghe, ông thầy đó phong độ ngất trời. Tuổi đời thì cũng không trẻ, độ khoảng tuổi của chúng ta, mà dáng vẻ thì cao to, phải nói là… đẹp trai đó!
Hà Thúy Bình cười to:
- Bà này, bao nhiêu tuổi rồi hả? Sao như con gái thích mơ mộng vậy không biết. Mà tuổi này gọi là đẹp lão chứ đẹp trai cái gì chứ!
Bà hàng xóm cũng ba phải không có nhiều ý kiến:
- Ờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-gio-mua-thu/2457696/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.