Hoa Vân Phong bắt đầu lặng xuống dưới mặt nước, vừa bơi vừa đưa tay tìm kiếm xung quanh mình. Đúng là vô hướng, vô phương, nhưng dù chỉ còn một hơi thở, nhất định anh sẽ tìm được cô. Và cứ như vậy, chìm xuống dưới để mò tìm, lâu lâu lại ngoi lên mặt nước lấy thêm không khí. Bất chấp bản thân có mệt mỏi, có đuối sức, có đau đớn, anh cũng một mực không chịu buông tha.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-gio-mua-thu/2457664/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.