Trở lại với ngôi biệt thự màu tím có một nàng công chúa đôi mi lúc nào cũng thấm đẫm nét sầu tư. Từ hôm ấy đợi người không gặp, Diệp Tri Thu sốt nhẹ kéo dài suốt 3 ngày. Khi hết bệnh, vẻ mặt vẫn rất ủ dột, không thích nói cười như xưa.
Điềm Mật, Lam Hân Đồng và Lam Tĩnh Hiên đến thăm cô rất thường xuyên. Nhớ lần đầu tiên hay tin cô bệnh, bọn họ ba người hối hả chạy đến.
Diệp Tri Thu bệnh như vẫn tỉnh táo, chỉ là sốt nhẹ thôi, hơi đau đầu, cái mũi bị ngạt, lâu lâu có ho khan vài tiếng.
Thấy mọi người lo lắng, cô trấn an: “Không sao đâu mà, bệnh nhẹ chút thôi, đảm bảo ba ngày sau hết liền!” kèm theo nụ cười lúm đồng tiền. Nhưng ai tinh ý có thể nhìn ra, nét cười chỉ đọng trên môi, đáy mắt u buồn đã vạch trần sự mâu thuẫn đó.
Hôm qua, tiểu thư nhỏ trở về, dáng vẻ trước nay chưa từng gặp. Tuy rằng tiểu thư nhỏ này không thích chưng diện cho lắm, nhưng vẫn gọn gàng, sạch sẽ mọi lúc, mọi nơi; cớ đâu hôm ấy, tiểu thư nhỏ trở về trong hình dáng thê thảm lắm, quần áo nhăn nhúm, lấm lem, mái tóc dài không còn đen mượt vì ướt nước mưa mà bết lại. Không biết diễn tả như thế nào, cũng không hiểu vì sao, chưa kịp hỏi một câu nào thì tiểu thư nhỏ đã đi thẳng lên phòng.
Dì Trần và chú Trần lo lắng lắm, muốn gọi cho Diệp Hoài Sơn về xem sao. Nhưng dì Trần ngăn lại, nói để dì tìm hiểu, đồng phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-gio-mua-thu/2457498/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.