Lát sau, chiếc điện thoại trên đầu giường vang lên, anh đưa tay tìm kiếm, cầm lên nghe, bên kia là giọng nói của Phùng Kiến Quân: “Phong ca, hai tên ôn thần hẹn anh ra ngoài, khoảng nửa tiếng em qua đi cùng anh!”
Anh Phong lên tiếng đáp ứng, đặt lại điện thoại trở lại vị trí cũ. Tiếp tục bình tĩnh cầm trong tay chiếc khăn trắng.
Nửa tiếng rất nhanh đã đến. Tiếng chuông cửa vang lên. Hà Thúy Bình đến mở cửa, ngoài cửa ngoại từ Phùng Kiến Quân mới vừa rời đi hơn 1 tiếng trước, còn có hai chàng trai khác, một là Bạch Thiệu Đông, hai là Mộc Thư Lê đều là huynh đệ thân thiết của con trai bà.
Không nói cũng biết, chúng nó biết tin Vân Phong về nên đến rủ đi ra ngoài đây. Lúc nào cũng là 4 đứa con trai đi với nhau, bà thật phiền lòng. Dù gì cũng là những chàng trai khí độ phi phàm, tuấn tú lịch sự, là niềm mơ ước của các cô gái, nhưng lại chưa thấy chúng nó dẫn theo một đứa con gái nào.
Cả ba cùng chào hỏi Hà Thúy Bình. Đúng lúc, anh Phong từ trong phòng đi ra, anh đã sớm nghe động tĩnh bên ngoài.
Bạch Thiệu Đông tươi cười hớn hở, vẻ mặt ngả ngớn có thể nói là ‘vô lại’ vốn có của anh lại bày ra, ôm lấy Hà Thúy Bình dùng giọng mê hoặc nói: “Hà mĩ nhân, chúng con đến ‘mượn’ Vân Phong một chút, dì không ngại chớ?”
Hà Thúy Bình đã quá quen thuộc với tính cách của từng người, Bạch Thiệu Đông là một bác sĩ nhưng anh chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-gio-mua-thu/2457495/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.