Tiểu Đào Hoa sinh vào tháng bảy, sinh nhật đúng dịp nghỉ hè, buổi sáng hôm sinh nhật Khê Ngôn dẫn cô bé về nhà họ Cố một chuyến, trước tiên để ông nội cô bé gặp cháu trước.
Tối hôm qua Khê Ngôn để Tiểu Đào Hoa gọi điện thoại riêng cho ông nội và ông bà ngoại, nói ngày mai con bé sẽ đến gặp bọn họ.
Tiểu Đào Hoa ngồi trên sô pha ôm điện thoại nói chuyện hơn một tiếng, trước tiên cô bé tán gẫu với ông nội, sau đấy lại ngồi nói chuyện với ông ngoại và bà ngoại, hoàn toàn không thiếu chuyện để nói chút nào.
Khê Ngôn nhớ có một lần cô đến nhà trẻ đón con gái, cô giáo Trương uyển chuyển bày tỏ nhóc con nhà cô nói nhiều vô cùng —— khả năng tổ chức ngôn ngữ của con bé rất tốt, cô giáo Lý, bầu không khí bình thường nhà chị chắc chắn rất hài hòa.
Khê Ngôn vừa nghe thế thì lập tức đã tưởng tượng ra được cái hình ảnh đó.
Khê Ngôn vẫn luôn không biết con bé nhà cô giống ai, cô và Cố Văn Lan tuy rằng không đến mức ít nói nhưng cũng không nói nhiều được như nhóc con được.
Sau đó Chu Mộc Lan mới nói với cô: “Lúc con còn nhỏ cũng hoạt bát thế đấy, nhưng mà càng lớn lại càng ít nói, lên cấp ba là hoàn toàn đổi tính, chỉ mong Tiểu Đào Hoa nhà mình cứ luôn hoạt bát đáng yêu như vậy thôi.”
Viện trưởng Cố đang uống trà trong phòng khách, Tiểu Đào Hoa vừa vào cửa đã nhiệt tình chào ông nội, sau đó chạy bình bịch tới chỗ ông, viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-cua-anh/1700819/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.