Lại là một buổi tối khác, Tiểu Đào Hoa ăn cơm xong chiều bèn ở lì trong phòng, lúc Cố Văn Lan tới tìm thì thấy cô bé đang dọn phòng, để từng món đồ chơi một vào hộp.
Cố Văn Lan đột nhiên sinh ra cảm giác “nhà có con gái lớn”, anh rất là sung sướng: “Tiểu Đào Hoa tự biết dọn đồ rồi hả, giỏi quá.”
Tiểu Đào Hoa vẫy tay với anh, “Ba mau tới đây đi.”
Cố Văn Lan mừng mừng tủi tủi đi tới, chỉ thấy con gái đang cầm hai chiếc kẹp tóc rất xinh xắn trên tay, một cái là dâu tây nhỏ, còn một cái là hoa đào, đều do mẹ cô bé mua cho.
Tiểu Đào Hoa hỏi: “Ba, ba cảm thấy cái nào đẹp hơn ạ?”
Cố Văn Lan ngắm nghía một lúc cảm thấy cái nào cũng bình thường, nhưng anh vẫn giả vờ tỏ ra do dự, nghĩ ngợi mãi mới miễn cưỡng chọn lấy một chiếc, còn dối lòng mà nói, “Cái có hoa đào đẹp, giống tên con.”
Tiểu Đào Hoa cầm lấy kẹp tóc hớn hở cười: “Ba, ngày mai tiểu ca sẽ về thăm con, mai con đưa cái này cho tiểu ca được không?”
Cố Văn Lan nghe vậy thì tỏ ra hậm hực, “Con khỏi nói mấy chuyện này với ba.”
Tiểu Đào Hoa không để ý đến anh nữa, cô bé chạy tới phòng bếp tìm mẹ.
Sáng sớm hôm sau, lúc Khê Ngôn dậy làm bữa sáng thì Cố Văn Lan vẫn còn đang ngủ.
Tiểu Đào Hoa chạy vào phòng gọi anh dậy, “Ba mau dậy đi, con với mẹ phải ra sân bay đón tiểu ca, ba mau đến bệnh viện!!”
Cố Văn Lan bực mình nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-cua-anh/1700818/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.