Một buổi tối nào đó.
Hôm kết thúc kì thi đại học, Khê Ngôn đứng ngoài cửa trường thi, cô vừa thấy Chu Vũ đi ra bèn chạy tới đón cậu: “Sao rồi? Cảm giác thế nào?”
Chu Vũ im lặng một lát, Khê Ngôn thầm lo lắng, lúc cô đang định an ủi thì cậu bỗng nhiên cười tới gợi đòn, “Còn tạm ạ.”
Khê Ngôn vỗ vỗ vai cậu, quay đi tìm những học sinh còn lại.
Tối hôm đó, Chu Mộc Lan gọi điện bảo Chu Vũ đến nhà bà ăn cơm, nói: “Dù sao cháu cũng ở cách đây không xa, có hai con phố thôi ấy mà, đến đây đi, thi đại học xong rồi dì nấu món ngon cho mà ăn.”
Lý Khê Vũ nghe xong thì vô cùng đau lòng, cậu ngồi trên sô pha than thở: “Mẹ, đó là con riêng thất lạc nhiều năm của mẹ sao?”
Lão Lý nghe thế vừa tức vừa buồn cười: “Ba tin mẹ mày, với cái tính tình của bà ấy thì sao mà dám.”
Chu Mộc Lan trừng hai cha con, không thèm để ý đến cả hai nữa.
Cùng lúc đó, Khê Ngôn gửi tin nhắn cho Cố Văn Lan xem có cần mang cơm cho anh hay không.
Anh gọi cho cô, “Đừng mang, em ở nhà hay ở đâu thế?”
Khê Ngôn đứng dậy đi về phòng, “Em ở nhà mẹ, ở nhà chưa có cơm sẵn đâu, anh muốn ăn gì?”
“Để anh sang đấy, đêm nay được tan làm sớm.”
“Nếu không thì đừng tới cũng được, hơi xa, em sẽ về nhà.”
“Không sao đâu, tầm 9 giờ tối anh sẽ tới, phu nhân nhớ xuống tiếp giá nhé.”
Khê Ngôn vào phòng bếp giúp mẹ một tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-cua-anh/1700815/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.