Huấn luyện không hẳn phải khép kín hoàn toàn, nhưng Yên Lộ hầu như không về nhà. Thỉnh thoảng Chung Tông qua nạp điện cho cậu, tiêm chút máu gà, như treo thịt trước mắt, khiến cậu bắn vọt gấp bội về phía trước.
Coi như tóm được đại học C rồi, Yên Lộ cắn bút nghĩ.
Thi thể dục đã xong, thành tích không tệ, nếu điểm văn hóa không có vấn đề, vậy mới đỗ vào đại học C.
Hôm đó, Yên Lộ hớn ha hớn hở cầm tin nhắn trên điện thoại, sang nhà Chung Tông qua đêm.
Nhanh chóng lột đồ, ôm lấy Chung Tông, muốn lăn giường!
Chung Tông còn chưa kịp đọc hết tin nhắn, Yên Lộ đã cởi sạch, còn chừa lại mỗi cái quấn lót trắng, cưỡi trên người hắn mà bấu véo. Hắn buồn cười giữ lấy vòng eo tràn trề sức sống kia, “Từ từ, còn phải thi văn hóa mà, giấy thông báo còn chưa tới.”
“Tới kệ tới, đại học C là của tôi rồi, cậu cũng là của tôi!”
Chung Tông cười không phủ nhận.
Yên Lộ hưng phấn bắt đầu cởi nút áo Chung Tông, một cái hai cái ba cái… Sao lại phiền phức thế này! Cậu dùng lực giật một cái, nút áo tung bay, một cái còn bắn vào cằm cậu, đau đến suýt soa.
Chung Tông vươn tay xoa xoa cằm cho Yên Lộ, nhéo nhéo cặp mông đang ngồi trên người mình, “Gấp gáp cái gì, tôi có chạy đâu. Giật rách hết cả áo…”
“Hê hê, sau này còn giật rách nữa.” Yên Lộ như lưu manh ghẹo gái nhà lành xoa xoa đôi má Chung Tông. Dứt lời, cậu nâng gương mặt hắn lên, vừa hôn lên môi hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-yen-toi-tu/1330562/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.