🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nghỉ ba ngày, hai đứa thác loạn trên giường, dùng hết một tá “áo mưa”, mùi gì cũng có.

Lúc rời khỏi nhà nghỉ, Yên Lộ mặt còn ửng hồng, eo nhức chân mềm, còn phải chống lại đường nhìn ám muội của cô nàng lễ tân.

Yên Lộ muốn quay về trường nhưng Chung Tông không đồng ý. Cả cơ thể đều tỏa ra mùi tình dục, mặt mũi bộ dạng thỏa mãn thế này thì ai chẳng biết cậu nghỉ ngơi thế nào. Hơn nữa, Yên Lộ đã mấy hôm rồi chưa uống thuốc ức chế. Phương án tốt nhất chính là tới bệnh viện tiêm một mũi.

Yên Lộ nhìn đồng hồ, thời gian Chung Tông phải lên xe không còn nhiều nữa, cậu bảo hắn về trước, nhưng hắn lại lắc đầu.

“Tôi đưa cậu đi tiêm.”

“Cậu sắp lỡ xe rồi đấy, mau về đi.”

“Không được, cậu lơ nga lơ ngơ như thế nhỡ lạc thì sao?”

“Tôi đâu có đần vậy!”

Chung Tông vẫn không đổi ý, nắm chặt lấy cánh tay cậu, không chịu buông ra. Hết cách, Yên Lộ đành mặc kệ hắn.

Lúc sang đường hắn nắm tay cậu thật chặt, còn lúc đi trên vỉa hè thì hắn mặt không đổi sắc bắt cậu đi bên trong. Không cần nghĩ cũng biết hành động cẩn trọng một cách vô ý thức như vậy là bởi lần Yên Lộ cứu người bị rách tay đã dọa hắn. Mặc dù Chung Tông không nói, ngày ấy Yên Lộ cũng chưa nghĩ ra ngay. Nhưng vào viện rồi cả buổi tối hôm ấy hắn vì một câu của cậu mà trở mặt, tâm tình thất thương như thế, Yên Lộ đã hiểu vì sao.

Mẹ Chung Tông ra đi bởi tai nạn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-yen-toi-tu/1330561/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ngồi Yên, Tôi Tự
Chương 22
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.