Cuối năm, tổng kết rồi nghỉ hè, bọn lớp Trúc rủ nhau về nhà cái Hoài chơi, nó lại cùng quê với cái Giang lớp Tin nên mấy đứa lớp Tin cũng về cùng, thằng Thắng cũng về chơi. Cả lũ gần hai mươi đứa đạp xe men theo đường đê, đường đất, may không mưa, thỉnh thoảng cũng xóc nảy mông. Vừa đạp vừa buôn chuyện, cười phớ lớ, ầm ĩ như lũ giặc cỏ. Bờ đê xanh mượt cỏ hai bên triền đê, thỉnh thoảng lại có đám hoa dại tím biếc chả rõ là hoa gì, mấy đứa con gái liền nhảy xuống cấu thả vào rổ xe. Trông cũng đẹp phết. Trời xanh trong, gió nhẹ, được cái mới đầu hè nên chưa oi ả lắm. Trâu bò ngoe ngẩy đuôi thong rong gặm cỏ, con nào con đấy béo múp mụp, có mấy đứa trẻ cưỡi trâu, đầu để trần, trông đen nhẻm nhưng mặt mày rạng rỡ, mà kỳ lạ là đa phần toàn cưỡi trâu, không đứa nào cưỡi bò, chắc bọn trâu khỏe và hiền hơn.
Qua một cái chợ cóc, cái Hoài kêu dừng nghỉ uống nước:
- Nghỉ tí nhé, đi hơn nửa đường rồi, uống nước chè nhá, hay vối?
Nó long tong cầm nước cho mấy đứa con gái còn đang đứng thở, bọn con trai tự xông vào quán ngồi, không cần phải mời. Quê nó có món bánh khoai, bánh gói dài dài nhỏ nhỏ bằng hai ngón tay, dài gần một gang, vỏ gạo tẻ nhân là khoai lang, ăn ngon lắm, nó mua rồi phân phát cho mỗi đứa một cái. Con bé chưa kịp trả tiền thì bọn thằng Hải còi đã nhanh nhẹn ra thanh toán hết. Mấy bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-truong-hanh-phuc/2800465/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.