3 
Khi ta tỉnh lại, ta đã ở trong tẩm cung của Thái tử Thượng Quan Lân. 
Nữ tỳ mang cơm đến cho ta nói rằng hiện nay quốc hiệu là Dung, và Thượng Quan Lân chính là Thái tử của Dung quốc. 
Mỗi khi nhắc đến Thượng Quan Lân, nàng ấy lại tỏ ra ngưỡng mộ và nói không ngớt lời. 
Ta thật sự không có hứng thú, quốc gia đã mất, ta sống còn có ý nghĩa gì nữa? 
Thượng Quan Lân dường như biết được suy nghĩ của ta, trong phòng không hề có một vật sắc nhọn nào, ngay cả chén bát hằng ngày dùng để ăn cũng bị lấy đi sau khi ăn xong. 
Sau vài ngày suy nghĩ, ta cuối cùng nghĩ ra cách dùng y phục buộc thành dây, treo mình lên xà nhà, tuy rằng chết theo cách này có hơi xấu xí, nhưng cũng tốt hơn là phải sống một cách nhục nhã ở đây. 
“ Xoẹtttttttt…” 
Kèm theo âm thanh của vải bị rách, ta rơi thẳng xuống đất, cảm giác như cả thế giới xoay vòng, và ta ngã vào một vòng tay. 
Nhìn vào khuôn mặt của Thượng Quan Lân, rồi nhìn xuống đôi tay đang cầm mảnh vải bị rách. Ta âm thầm thở dài, ta đã quên mất rằng mình có số mệnh của một ngôi sao xấu, ngay cả tự sát cũng gặp xui xẻo. 
“Công chúa không hài lòng với sự tiếp đãi của Đông cung sao? Nếu hạ nhân phục vụ không chu đáo, ta sẽ giết hết chúng để tạ lỗi với công chúa.” 
Thượng Quan Lân thật đúng là có khuôn mặt thanh tú, rất tuấn tú, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-sao-xui-xeo/3619943/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.