Lương Úy đặt điện thoại xuống, lại nhìn ra cửa sổ.
Ánh mắt của Chu Hiểu Lôi sắc bén, dì lại đùa: “Đang trả lời tin nhắn của ai thế?”
Lương Úy giả vờ bình tĩnh: “Dạ, không có ai.”
Chu Hiểu Lôi mỉm cười ẩn ý: “Có phải bác sĩ Trần không?”
Lương Úy bất lực cong môi, mong dì thương xót: “Dì nhỏ.”
“Được rồi, dì không nói nữa, Úy Úy nhà mình da mặt mỏng mà.” Chu Hiểu Lôi cười, quay sang Châu Văn Tấn, “Ăn trưa xong, chúng ta về thành phố Phủ, anh đặt chỗ ở nhà hàng chưa?”
Châu Văn Tấn nhìn chiếc xe trước mặt, nói: “Đặt rồi, là nhà hàng mà em nhắc đến đấy.”
Lương Úy ngồi ghế sau, hơi lơ đãng. Điện thoại lại rung, cô nhanh chóng cúi đầu, là tin nhắn của Lý Uyển.
Lý Uyển: Bà ngoại xuất viện chưa?
Lương Úy: Vừa xuất viện hôm nay.
Lý Uyển: Sao cậu không báo tớ, tớ đến đón bà ngoại xuất viện.
Lương Úy: Không cần đâu, không phải hai ngày này cậu bận chỉnh ảnh à? Dượng nhỏ của tớ đến đón bà rồi.
Lý Uyển: Được rồi, vậy tớ làm việc tiếp, trưa mai đến nhà tớ ăn đi, mẹ tớ đến ở với tớ hai ngày. Không phải cậu luôn nhắc đi nhắc lại món cua nấu cay mà mẹ tớ làm sao? Ngày mai mẹ tớ làm cho cậu.
Lương Úy: Được rồi, cậu cảm ơn dì giúp tớ nhé.
Chiều hôm đó, Chu Trân và bà ngoại ăn trưa xong, lại lên xe về thành phố Phủ.
Lương Úy không về, dọn dẹp phòng một chút, xem một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-sao-thu-muoi-hai/3568513/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.