Ánh mắt y tá sáng rỡ: “Trời ơi, cô và bác sĩ Trần là bạn học à?”
Lương Úy gật đầu.
Y tá nói: “Hồi cấp ba, có phải bác sĩ Trần rất nổi tiếng không? Nghe bác sĩ Dương ở bệnh viện bọn tôi nói, năm đó bác sĩ Trần thi đại học, là thủ khoa môn tự nhiên dở Yến Nam, đại học B tìm anh ấy để tuyển sinh, nhưng anh ấy từ chối, lại báo danh ngành y của đại học Q.
Lương Úy cong môi, thật thà nói: “Rất nổi tiếng.”
“Tôi biết, người ưu tú thì thật sự ưu tú từ nhỏ đến lớn.” Y tá cười, một tay che miệng, thì thầm, “Bác sĩ Trần cũng rất nổi tiếng ở bệnh viện chúng tôi, nhiều người nhà bệnh nhân đến đây xin thông tin liên lạc, bác sĩ Đàm khoa nhi ——”
“Tinh Tinh, lại tán dóc với người nhà đấy à? Đã bảo cô đi đổi thuốc cho bệnh nhân số 26, đổi chưa?” Y tá trưởng bước về bàn y tá.
Lương Úy không vội rời đi, cô đợi y tá trưởng đến gần, nói cảm ơn: “Cảm ơn đã cho tôi mượn túi chườm nóng đêm qua.”
Y tá trưởng trạc tuổi Chu Trân, mỉm cười nói: “Không có gì, tôi còn một cái ở đây, nếu cô cần dùng thì cứ giữ lấy, buổi tối ngủ ở bệnh viện dễ bị lạnh tay lạnh chân lắm.”
Hóa ra anh nói với y tá là cô bị lạnh, Lương Úy cười khẽ: “Không cần đâu, lát nữa về nhà, tôi mang thêm chăn đến.”
Lương Úy không nói chuyện lâu với y tá, bấm thang máy xuống lầu mua bữa sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-sao-thu-muoi-hai/3568511/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.