Hôm nay, cả phong tộc nổi lên cơn gió lớn. Em trai của thành chủ, một trong các vị tướng hùng dũng của phong tộc đã chết tại nhà riêng của mình, chết do bị ám sát. 
- Cha! Chuyện này là sao chứ?- Thiên Kì nghe tin đã vội chạy đến nhà của chú mình, cậu ngay lập tức hỏi cha đang đứng ở đấy. 
Lăng thành chủ nét mặt ngưng trọng, không trả lời cậu mà chăm chăm nhìn vào thi thể rướm đầy máu dưới đất. Thiên Kì lúc nhìn tới lập tức muốn nôn. Máu chảy ra hóa đen khiến cả cơ thể Lăng Duẫn mang sắc đen kì dị, mùi hôi thối khó chịu đến cực điểm, đôi mắt ông mở to dường như không cam lòng. Lăng Kì cố nén cỗ dịch trào lên từ cổ, cậu vén vạt áo, ngồi xuống kiểm tra, bàn tay chưa kịp vươn ra đã bị cha cậu nắm lại: 
- Đừng chạm vào! Đó là kịch độc. 
- Kịch độc?- Thiên Kì nhìn cha lại nhìn chú mình. Máu đen đúng là máu độc nhưng không hiểu sao cậu lại cảm thấy không hẳn là trúng độc.- Không sao.- Thiên Kì nói rồi rút bàn tay lại, bao quanh tay một lớp màng bảo vệ bằng năng lượng gió của bản thân rồi từ từ kiểm tra. 
Trên cơ thể ấy có hàng đống vết thương, đó là lý do tại sao...máu lại chảy ra nhiều đến vậy. Hơn nữa máu cũng đông...như vậy...là xảy ra vào tối qua. Thiên Kì mím chặt môi, mắt cụp xuống...Sao chuyện này lại xảy ra chứ? 
- Chuyện này ta sẽ xử lí...con không nên nhúng tay vào. 
- Sao có thể chứ? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-sao-ruc-sang/2396676/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.