Nếu nói tôi chưa từng nhìn thấy mặt trời / Xé tan mây mù / Bạn chính là ánh sáng
‘Buổi hòa nhạc kỷ niệm 4 năm ban nhạc VENT hồi sinh’.
Thành viên ban nhạc: Lục Duyên, Lý Chấn, Đại Pháo, Hứa Diệp.
Tính đến đêm trước buổi diễn, 300 vé đã được bán hết.
Trên vé, ngoài hai dòng này, địa điểm và thời gian biểu diễn còn được đánh dấu ở góc dưới bên phải, tên các thành viên được viết tay.
Trước khi buổi biểu diễn bắt đầu, sau khi diễn tập trên sân khấu xong, nhắc đến việc này lại khinh bỉ nhau.
“Lão Lục, chữ của cậu,” Lý Chấn thở dài, “Chữ của cậu có thể viết dễ nhìn hơn được không?”
Lục Duyên: “Không dễ nhìn chỗ nào chứ?”
Lý Chấn luôn nói chữ Lục Duyên quá lộn xộn nhìn không thể hiểu được, hắn cũng thấy mấy chữ kia viết thực sự không đẹp. Đại Pháo thì càng không cần phải nói, một đứa học đi học lại hai năm mới thi đậu Nhạc viện cách vách Đại học C, học tra tiêu chuẩn.
Trong bốn người, chỉ có chữ Hứa Diệp còn coi được.
Bởi vậy, phản ứng đầu tiên của Hứa Diệp khi nhận được vé vào cửa là: “Mấy người viết cái gì vậy! Chữ nghệ thuật hả? Tôi có cần phải thiết kế một cái cho mình không?”
Lục Duyên: “Không… đó là chữ bình thường của bọn tôi. Nếu cậu không hiểu, thì không thể gọi là Rock and Roll.”
Lý Chấn: “Đúng vậy, thanh niên rock chúng ta không để ý đến những thứ này!”
Mọi người vừa hồi hộp vừa hưng phấn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-sao-bay-canh/2475424/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.