Anh đã tìm thấy một ngôi sao.
Tiêu Hành đứng ở hàng cuối cùng.
Bên tai là tiếng người ồn ào xôn xao, vô số đôi tay giơ cao trước mặt.
Nhưng ánh mắt anh lướt qua đám người, mọi âm thanh ồn ào như dần dần biến mất, cuối cùng dừng trước sân khấu, một người như tỏa sáng dưới ánh đèn.
Hôm nay Lục Duyên trang điểm, các đường nét trên khuôn mặt vốn đã nổi bật lại càng thêm đậm.
Một bài hát kết thúc.
Mọi người vẫn đắm chìm trong không khí bài hát mới, cho đến khi không biết ai ở hàng ghế đầu hét lên: “Lục Duyên ——!!!”
Không khí dưới khán đài sôi động trở lại.
Có người còn nói đùa: “Mau mặc áo vào đi! Mẹ không cho phép làm thế này đâu!”
Lục Duyên một tay cầm giá micro, một bên áo trên người bất tri bất giác tuột ra, tay áo kim sa treo ở khuỷu tay, từ dưới đài nhìn lên có thể thấy rõ xương quai xanh người đàn ông lộ ra cùng bả vai gầy.
Sau khi bị nhắc nhở, Lục Duyên vẫn không kéo áo của mình lên.
Hắn buông tay khỏi giá đỡ micro, trực tiếp cầm lấy giá micro, chuẩn bị hát bài tiếp theo. Trong tiếng “ngâm nga” nhanh chóng và rõ ràng của Lý Chấn, giai điệu bài hát tiếp theo vang lên, Lục Duyên lắc lư theo tiết tấu với vẻ ngoài không nghiêm chỉnh này một lúc.
Thắt lưng người đàn ông vốn dĩ rất gầy, áo lúc lắc càng hạ xuống thấp, suýt nữa rơi xuống cổ tay.
Sau đó Lục Duyên cầm giá micro, cởi áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-sao-bay-canh/2475422/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.