Nghe tới đây nó gục đầu xuống, không nói nên lời, nước mắt từ đâu không biết lại chảy xuống đôi gò má nó.
Còn bà Nội nghe hai vợ chồng nói vậy cũng chết lặng ra, không nói thêm gì nữa, bà bỏ đi lên phòng trong tư thế ủ rũ và buồn bã.
Ba mẹ Tú ngồi lại nhìn bà Nội mà thấy lo lắng, thắc mắc từ bà rất nhiều!
Tối hôm đó:
Tại phòng bà Nội:
Không khí tại căn phòng bà nói riêng và cả ngôi nhà nói chung đều trở nên lặng lẽ và sầu não mặc dù nhà đang chuẩn bị tiệc cưới linh đình cho đứa con một.
Nó nằm bên bà như con sâu đang mắc kẹt trong chiếc lá, như sa mạc đang đợi những con mưa. Chưa bao giờ thấy nó héo rũ như thế này.
Nếu nói về thời gian dường như đã 2 ngày rồi nó chưa đụng tới một hạt cơm. Không ai quan tâm đến nó, đến anh đẹp trai của nó cũng vậy, anh cứ đi suốt. bà Nội thì cứ vẫn vơ lo cho chuyện của nó từng chút một.
Hai bà cháu nằm ủ rủ trên giường:
– Tại sao Nội lại làm vậy chứ? – Giọng nó mệt mõi và khô khan
– Nội muốn tốt cho con! – Giọng bà cũng héo tàn không kém nó
– Không Nội ơi! Nội làm như vậy càng khiến con đau thêm thôi. Cho dù việc huỷ đám cưới có dừng đi nữa thì anh đẹp trai sẽ mãi chẳng thèm *** xĩa gì đến con khi biết con là người không bình thường….. – Những dòng suy nghĩ và lời nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-nha-do-co-anh-dep-trai/2943942/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.