Hạ Vĩnh Thành rời khỏi ngôi nhà của Sử Bá, anh nhìn thấy một con rối đang ở cạnh cửa sổ.
“Con rối này... rõ ràng lúc trước nó không có ở đây.” Dù vừa trải qua một sự kiện căng thẳng, Hạ Vĩnh Thành vẫn tin chắc vào trí nhớ của mình trước đó.
Anh suy nghĩ, nếu như có một con rối ở đây thì chắc hẳn là do Tư Mã Luân điều khiển, vậy thì có lẽ hắn đã biết kế hoạch lấy Minh Ngọc của Sử Bá. Không thể chậm trễ, Hạ Vĩnh Thành nhanh chân chạy tới đó, không cho đối phương thời gian chuẩn bị kế hoạch đối phó.
Ở một ngôi làng bỏ hoang thế này, tiếng bước chân của anh vang lên một cách rõ rệt. Nhưng dường như còn có những tiếng bước chân khác cũng đang vang lên.
Hạ Vĩnh Thành dừng bước. Anh không nghĩ ở đây còn người khác, bóng người mà Triệu Giai Nhân nhìn thấy cũng là do Sử Bá tạo ra. Vậy những bước chân này chỉ có thể là của những con rối.
Theo bản năng, Hạ Vĩnh Thành quay đầu nhìn lại.
Con rối đó cao bằng người bình thường, mặc một bộ đồ màu đỏ lòe loẹt. Khi nãy chạy ngang qua, chắc chắn nó đang tự vào cửa sổ của một ngôi nhà, bây giờ thì nó đang đứng trước cửa của một ngôi nhà khác. Quan trọng hơn, trên tay nó đang cầm một con dao.
Bọn rối đã hành động. Hạ Vĩnh Thành nhận thức được làng Bồng Lâm đã biến thành một nơi vô cùng nguy hiểm. Đám rối không còn chỉ mang lại cảm giác rùng rợn nữa mà đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-lang-ma-quai/3472104/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.