“Tuyết Nhi. . .” Tràn ngập tình dục, thấp giọng nhẹ kêu ra tiếng, Vô Song gắt gao dán trên thân thể mê người của Tống Ngâm Tuyết, cố gắng khắc chế một lớp lại một lớp sóng dục vọng trong cơ thể, không ngừng từ bụng dưới kêu gào, nóng rực truyền đến, khiêu khích hắn trận trận tê dại mất hồn.
“Tuyết Nhi, nàng thật đẹp. . .” Khẽ cắn môi, nhưng vẫn không ngăn được tiếng kêu rên từ trong cổ bật ra như cũ, đôi tay xinh đẹp thon dài của Vô Song chậm rãi quấn lấy vòng eo tinh xảo không tỳ vết, trắng nõn hoàn mỹ của Tống Ngâm Tuyết, cũng ở đó mà vuốt ve tới tới lui lui.
“Ưm. . . .” Thân thể đã tựa hồ có chút không kềm chế được, trong sự lưu luyến, thân thể Tống Ngâm Tuyết bắt đầu chậm rãi không còn cứng ngắc, thay vào đó biến thành một loại mềm mại, một loại nhu hòa tựa hồ có thể hấp dẫn hút người ta đi vào. Trên gương mặt khuynh thành, dâng lên hai đóa hoa đỏ ửng, hồng hồng, quyến rũ, yêu kiều tạo nên một phong thái khác lạ. Vô Song thấy Tống Ngâm Tuyết như thế, trái tim không khỏi rung động, khuôn mặt tuấn tú thanh nhã khẽ nhíu, trực giác được bụng dưới căng thẳng lợi hại. Hai mắt có chút đỏ hồng, hô hấp cũng biến thành càng thêm dồn dập, khí tức nóng hổi chưa đựng dục vọng không ngừng phun trên người bóng hình xinh đẹp dưới thân, không khỏi khiêu khích thở nhẹ.
Không để ý hơi thở, ngón tay Vô Song chậm rãi xẹt qua bụng bằng phẳng trắng như tuyết của Tống Ngâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-huong-tam-chong/1621398/chuong-106.html