“Được, ta đồng ý cho ngươi đi! Nhưng bất quá ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện!” Mang theo nụ cười tà tính toán, hai mắt Tống Ngâm Tuyết thẳng tắp nhìn vào mắt Thư Ly, đôi mắt kia lóe sáng chói mắt, thẳng đến Thư Ly nghi hoặc một hồi. “Ngươi là nói. . . . . . Ngươi để cho ta đi?”
“Đúng vậy, cho ngươi đi! Chỉ cần không phải Đại Tụng cùng Đông Bình, tùy ngươi muốn đi chỗ nào thì đi!” Lời nói khẳng định, Tống Ngâm Tuyết lúc này ngẩng đầu nhìn vầng trăng sáng trên bầu trời, nghiền ngẫm mà đùa giỡn cười nói: “Ai nha, buổi tối này, cùng một nam tử làm giao dịch, hiệu quả thật đúng là không tốt !” Vừa nghe nàng nói như vậy, theo phản xạ cho rằng nàng muốn làm chuyện gì đó, trên gương mặt tuấn tú tức giận của Thư Ly không khỏi hiện lên một tia xem thường, ngay sau đó mở miệng nói: “Nếu như là muốn ta hầu hạ ngươi, xin ngươi tốt nhất là đừng mở miệng! Ta tình nguyện cả đời bị nhốt trong cái lồng giam này, cũng không nguyện dính vào nửa điểm quan hệ với ngươi!” Thư Ly phân rõ giới hạn nói, nghe vậy Tống Ngâm Tuyết cười yếu ớt, song chưởng không khỏi nhẹ vỗ, miệng châm chọc nói: “Tốt! Rất tốt! Thư Ly công tử quả nhiên không giống người bình thường, một thân ngông nghênh ngang tàng, thanh cao không thua kém bất luận kẻ nào! Ha ha, bất quá ngươi yên tâm, ngươi thanh cao, bản quận chúa so với ngươi rõ ràng càng thanh cao hơn! Ngươi không muốn hầu hạ bản quận chúa, bản quận chúa còn không thích để cho ngươi đụng vào!”(Myu: ta thích câu này của Tuyết tỷ >>.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]