“Nói lý do của ngươi đi! Nếu như ta nhớ không lầm, ngươi trước đây, chính là thập phần mong chờ có thể đi ra tòa lao tù này!”
Tống Ngâm Tuyết nói trắng ra, nghe vậy Kỳ Nguyệt ngẩng đầu, toàn thân chấn động không ngừng, hắn há hốc miệng, vô lực nói: “Ta —— ta ——”
Thấy bộ dạng của hắn, Tống Ngâm Tuyết cũng không mềm lòng, bởi vì nàng là một người ghi thù, nàng đã từng phấn đấu quên mình cứu hắn, mà đổi lấy, hắn lại khoanh tay đứng nhìn lạnh lùng, cho nên, hiện tại nàng đối với hắn, ngoại trừ lạnh nhạt ra, sẽ không có gì nữa.
“Kỳ Nguyệt, ta thả ngươi đi, ngươi hẳn là cảm thấy cao hứng mới đúng a! Dù sao ngươi trước đây, hao hết tâm tư cũng chỉ vì chạy ra cái nhà lao này? Tại sao hôm nay thực hiện được rồi, lại có loại vẻ mặt này? A, ta biết rồi, ngươi nhất định là quá cao hứng, mới chân tay luống cuống như vậy, đúng không?”
Vô lương tâm mà nói…, chế nhạo châm chọc! Đứng lên, không để ý khuôn mặt Kỳ Nguyệt cả kinh có chút tái nhợt, Tống Ngâm Tuyết giương mắt nhìn ngoài cửa sổ, nhàn nhạt chờ đợi.
Tống Ngâm Tuyết nàng, cho tới bây giờ cũng không phải là người tốt lành gì! Phúc hắc ghi thù, có oán tất báo! Chỉ cần là người đã từng tổn thương nàng, hay là bỏ rơi nàng, nàng sẽ không khách khí mà đối đãi! Như Kỳ Nguyệt hiện tại, tuy không biết mình trong lòng hắn rốt cuộc là chiếm cái vị trí gì, nhưng nàng dám khẳng định, hắn đối với nàng,động tâm rồi.
Nàng mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-huong-tam-chong/1621370/chuong-78.html