“Quận chúa, thân thể quận chúa đã tốt, không bằng đêm nay chúng ta. . . . . .”
Lời nói mập mờ, ánh mắt ngả ngớn, cùng với bàn tay thon dài duyên dáng chẳng biết lúc nào đã vươn vào trong nội y Tống Ngâm Tuyết(Myu: Bớ người ta! Sắc lang.),vẻ mặt Lâm Phong công tử diêm dúa lẳng lơ, trong cặp mắt không tà không chính kia có quang mang lưu chuyển.
Tống Ngâm Tuyết nhìn hắnchằm chằm, trong nội tâm đã rõ ràng, linh quang lóe lên trong đầu nàng. Tiếp đó vẻ mặt đắc ý cười xấu xa, bàn tay mềm cũng đồng thời nhẹ nhàng xẹt qua khuôn mặt tuấn mỹ của Lâm Phong, “Không bằng đêm nay. . . . . . như thế nào?”
“Ha, quận chúa, nàng thật là xấu! Đêm nay như thế nào? Chẳng lẽ nàng lại không biết sao. . . . . .”
Khuôn mặt tuấn tú chậm rãi phóng đại, môi mỏng cũng dần dần tiếp cận. Đến khi Lâm Phong sắp hôn lên thì khuôn mặt Tống Ngâm Tuyết nghiêng nghiêng, quay người một cái hai tay vòng trên cổ Lâm Phong, trong mắt mị nhãn như tơ nói: “Biết ? Ta biết cái gì?”
“Quận chúa, nàng đây là muốn lạt mềm buộc chặt Lâm Phong sao?” Hưởng thụ để giai nhân ôm lấy, Lâm Phong vẻ mặt cười tà, đôi mắt yêu dã nhìn chằm chằm chằm vào nàng.
“Lạt mềm buộc chặt? Phu quân chàng rong ruổi trên trận phong nguyệt vài năm, cái dạng nữ tử gì chưa thấy qua? Một chút thủ đoạn ấy của Ngâm Tuyết làm sao dám múa rìu qua mắt thợ trước mặt chàng . . . . . .” Kiều mị vô hạn, thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-huong-tam-chong/1621305/chuong-13.html