Edit: susublue
Nàng đẹp rõ như ban ngày, trong sáng như ánh trăng, khiến người khác tự nguyện dâng mọi thứ cho nàng, giống như nàng là một cảnh đẹp lộng lẫy tỏa sáng nhất thế gian này, màu đỏ làm khuôn mặt của nàng càng xinh đẹp hơn, giống như hoa tươi đẹp đẽ ướt át, vẻ đẹp này khiến không ai có thể coi nhẹ.
"Ngươi..."Bách Lý Hành nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt không biết đang suy nghĩ cái gì.
Thượng Quan Tây Nguyệt nghe thấy giọng nói này, quay đầu, nở nụ cười xinh đẹp "Thế nào, thái tử điện hạ cũng không biết ta sao?"
Bên tai vang lên âm thanh quen thuộc, sắc mặt Bách Lý Hành thay đổi, hắn không ngờ nữ tử mêm mại như hoa trước mắt này thật sự là Thượng Quan Tây Nguyệt, không phải khuôn mặt nàng rất xấu xí sao, tại sao lại biến thành xinh đẹp như thế.
"Ngươi.. Ngươi là Thượng Quan Tây Nguyệt?"
"Thế nào, không giống sao?"
Nghe cuộc đối thoại của hai người, tất cả mọi người đều biết, trời ạ, thì ra nữ tử xinh đẹp này lại là Thượng Quan Tây Nguyệt, phế vật xấu xí Thượng Quan Tây Nguyệt, vốn dĩ không thể tin được.
Bách Lý Hành nhìn thấy nữ tử trước mắt dùng ánh mắt lãnh nhìn mình, không còn vẻ yêu thương ngày xưa nữa, mặc dù hắn đã sớm nghe được lời đồn đại, nói Thượng Quan Tây Nguyệt trở nên xinh đẹp, nhưng lúc ấy hắn lại khịt mũi coi thường, cho rằng người vốn xấu xí thì sao có thể biến thành xinh đẹp, nhưng hôm nay tận mắt nhìn thấy, hắn mới biết mình đã quá sai
Hắn không rõ, vì sao khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-vuong-sung-phi-phe-vat-dich-nu-dai-tieu-thu/1635396/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.