Edit: susublue
"Tiểu Ngôn." Bích Ngọc chạy về phía trước nâng Tiểu Ngôn đã té xỉu lên ôm vào ngực, tay không ngừng lau vết máu trên mặy nàng.
Khương ma ma ở bên ngoài nghe thấy tiếng đĩa vỡ vụn, cũng biết đã xảy ra chuyện, vội vàng chạy vào.
"Sao vậy, sao Tiểu Ngôn lại biến thành như vậy."
"Vừa rồi Nhị tiểu thư..." A Văn kể chuyện vừa rồi xảy ra cho các nàng nghe không sót một chữ.
Sau khi nghe xong, hốc mắt Bích Ngọc đỏ lên "Khương ma ma, Nhị tiểu thư thật quá phận, còn nói không được tìm đại phu cho Tiểu Ngôn."
Khương ma ma cũng đau lòng sờ lên khuôn mặt nóng bừng của Tiểu Ngôn."Cái gì không tìm đại phu, diiexndafnllequysdoon đã bị thương thành như vậy, A Văn, ngươi đi kêu tất cả đại phu trong phủ đến đây, có chuyện gì xảy ra lão bà tử ta đây chịu trách nhiệm."
"Được" A Văn nhanh chóng chạy ra ngoài.
"Đến đây, Bích Ngọc, chúng ta đưa Tiểu Ngôn vào phòng, để nàng nằm cho tốt."
Bích Ngọc lau nước mắt "Được "
Hai người cố hết sức dìu Tiểu Ngôn vào phòng, sau đó lấy chút nước, lau vết máu trên mặt cho nàng.
"Uhm" trong lúc hôn mê Tiểu Ngôn vẫn có thể cảm giác được đau đớn.
Nghe thấy Tiểu Ngôn kêu đau, Bích Ngọc lại chảy nước mắt, động tác càng thêm nhu hòa.
"Nhanh, đại phu tới rồi." Giọng A Văn từ bên ngoài truyền vào.
"Đại phu, ngươi mau xem Tiểu Ngôn, nàng bị thương rất nặng, hiện tại còn chưa tỉnh." Bích Ngọc đứng lên lo lắng lôi kéo đại phu đi vào.
"Được rồi, Bích Ngọc, ngươi bình tĩnh lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-vuong-sung-phi-phe-vat-dich-nu-dai-tieu-thu/1635332/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.