Lúc này từ phía khác xuất hiện hai tên thị vệ, họ có trách nhiệm bảo vệ thiếu gia và thiếu phu nhân. Lũ du côn có hoảng loạn không hiểu gì. Từng tên từng tên một bị đánh ngất Tư Thiếu Lam sai bọn họ dẫn lũ du côn tới nha phủ chịu phạt. Hai tên thị vệ tuân lên giải chúng đi.
Tư Thiếu Lam vội vàng về Mộ phủ không Mộ Duy Tư sẽ lo lắng. Tuy nói nàng giận hắn nhưng không ai rõ hơn Tư Thiếu Lam về sự quan tâm của nàng giành cho hắn. Dù chỉ là một cái trách móc nặng lời nàng cũng không nỡ buông ra trước mặt hắn.
Sự đùm bọc ấy khiến hắn cảm thấy như được sưởi ấm trái tim. Tình cảm hắn dành cho nàng dần dần không còn là tình bằng hữu hay tình thân, không giống tình cảm hắn dành cho mọi người. Ở cạnh nàng hắn luôn có cảm giác muốn ỷ lại dựa dẫm.
Từ trong phòng Tiêu Thư sau khi hoàn thành dự án to lớn mới nghĩ ra liền đẩy cửa bước ra. Nàng hỏi thị nữ có thấy Tư Thiếu Lam đâu không thì đa phần họ đều nói hắn ban đầu ngồi trước cửa phòng nhưng sau đó lại rời đi.
Lúc này Tiêu Thư có chút lo lắng đi tìm xung quanh Mộ phủ cũng không thấy, hắn là người của nàng dù nàng có xảy ra chuyện cũng không muốn hắn mất một cọng tóc. Đột nhiên nàng nghe thấy âm thanh quen thuộc, ngốc tử không biết từ đâu đến ôm chầm lấy nàng, sau đó kéo nàng về phòng không kịp cho nàng phản ứng gì.
Ở trong phòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-tu-chang-khoe-khong/2890120/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.