Sau vụ việc đó nàng cũng không gượng ép làm việc quá sức. Nàng bàn bạc với ngốc tử việc sinh một tiểu hài. Tiêu Thư muốn lưu lại một nhân chứng cho sự tồn tại của nàng, cho tình yêu của nàng.
Nàng muốn ngốc tử hứa với mình dù cho chuyện gì xảy ra cũng không được đối xử bất công với đứa nhỏ của họ. Ngốc tử đồng ý với nàng. Kể từ hôm đó họ có chút dính lấy nhau nhiều hơn.
Cuối năm giao thừa, Tư phủ treo lồng đèn sặc sỡ mừng năm mới. Tư đại thiếu cũng quay trở về phủ, hắn có chút mừng cho nhị đệ đã yên ổn gia thất. Tam thiếu gia cũng hoàn thành việc học, tại đại sảnh hôm nay vô cùng náo nhiệt. Tiêu Tư đã có tin vui được một tháng. Niềm vui như nhân thêm ra, Tư Thiếu Lam vô cùng cưng chiều nàng. Sự thay đổi dần dần của hắn không gây ra biến động gì lớn.
Tuy Tư gia lúc này tràn ngập tiếng cười đón năm mới nhưng Tư lão gia không về. Đối với mọi người điều này không quan trọng bởi y đã nhiều năm không về ăn mừng năm mới. Kể từ chuyện năm đó Tư lão gia không hay về phủ, mọi người cũng ít nhìn thấy ông hơn.
Qua Tết, Tiêu Thư nhận ra rằng ở đây không có thị trường hoa tươi. Những gia đình giàu có đều có tự trồng hoa đồng nghĩa với việc không cần mua, còn gia đình nghèo thì không mua nổi. Thị trường này trống có nghĩa là cô có thể đặt nền móng đầu tiên cho thị trường này.
Tiêu Thư bàn chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-tu-chang-khoe-khong/2890117/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.