Sau khi xong việc Tiêu Thư bắt đầu nghiên cứu binh pháp, bản thân nàng cho rằng nếu đã mang danh phản tặc thì làm cho chót lén nuôi binh lật đổ vương triều tự mình làm vua không phải cách tốt nhất hay sao.
Binh thư để lại không ít, nghiền ngậm dần dần cùng việc trải nghiệm chắc chắn để ra không ít kinh nghiệm.
Cứ vậy mà buổi sáng đi thao luyện cùng binh sĩ tối về thì ngồi nghiên cứu binh lược, chỗ nào khó hiểu thì có thể tìm đến người kinh nghiệm lão làng từng đánh thắng không ít trận chiến dẹp yên không ít những phản loạn là Liễu tướng quân.
Lão Liễu chẳng hiểu tiểu Lan bị sao, nàng ta rất chăm chú tìm hiểu binh sách. Nếu là trước kia thì nàng ngoài việc hùng dũng hơn người thì chẳng có tý gì về mưu lược kế hay. Nay hiếm khi nàng hỏi thì lão cũng chẳng ngại mà chỉ bảo tận tâm.
Sau thời gian dài Liễu tướng đã biết được ý đồ phản nghịch của hài tử, gia tộc Liễu thị đời đời trung dũng làm sao có thể để nghịch tử này làm ô danh huỷ hoại tất cả. Lão ban đầu hết lời khuyên ngăn nhưng nàng chỉ hờ hững để đó rồi sau nhiều lần chẳng được ông đành treo hình ép phạt nàng.
Đối với Tiêu Thư đây chẳng là gì, nếu lão già đã chẳng giúp thì cũng chẳng sao cô đây tự mình hành động. Liễu gia tiếng tăm vang dội nên hành động cũng dễ dàng mà hơn thế vị vua đời này cũng thi hành nhiều chính sách ép thuế khiến dân oán trách ngút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-tu-chang-khoe-khong/2889660/chuong-50.html