Ngày hôm sau quân đội xuất phát ra phía bắc, dọc đường đi Tiêu Thư chứng kiến cảnh dân chúng lầm than người bị bỏ đói đang đứng đờ người ở bên lề đường, những con mắt vô hồn khi bị bỏ đói, họ tranh chấp giành giật từng miếng ăn một.
Năm nay chuột phá lúa hại người dân mất mùa, thuế ruộng đất tăng lên theo từng năm đã khiến họ cùng cực lại thêm việc giặc phía bắc tấn công khiến cho họ càng trở nên nghèo khổ.
Đức vua đương thời ngu dốt không giỏi việc triều chính bị văn võ bá quan chèn ép, loạn trong triều đình giặc đánh biên giới khiến cho đất nước rơi vào thế lầm than.
Điều khiến người khác để ý là Tiêu Thư không chút thương tiếc, nàng ta coi đây là việc tất yếu chẳng đáng bận tâm. Thúc ngựa đi qua một ngôi làng nhỏ người dân thấy quan binh đi qua thì vội chạy trốn, có người gan to chặn trước xin ăn rồi lại chịu hậu quả thảm thương, họ chết dưới vó ngựa của những binh sĩ đó.
Sau đó gần một tuần quân binh đã đi tới, đội quân dựng trại tại một khu đất cách thành trì một đoạn, dân cư sinh sống đã được di tản đi đến những vùng khác lánh nạn chiến tranh có lẽ bởi vậy mà không gian có phần tĩnh lặng.
Vẫn như mọi tối mọi người tập trung ăn uống rồi tập trung huấn luyện ban đêm. Quân Bắc Man tinh khôn hơn nhiều so với trước kia, chúng rất nhanh học được kế tập kích mà quân đội triều đình từng áp dụng với họ khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-tu-chang-khoe-khong/2889659/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.