Trên con đường bằng phẳng trải dài rộng lớn, đoàn người của Bình Nam vương giục ngựa lao nhanh như vũ bão, bụi mù tung bay ngoạn mục phi thường. Lúc này trời đã gần sáng người đi trên đường dần dần đông hơn, những người qua lộ nhìn thấy Tâm Nguyệt – một tuyệt mỹ thiếu niên toàn thân trần trụi ngồi nửa người trong lòng Bình Nam vương đều cảm thấy kinh ngạc, tò mò liếc nhìn. Tâm Nguyệt lại hoàn toàn không thể cảm thấy gì cả, hắn sớm đã bị dục hỏa hành hạ thần trí mơ hồ, ngoại trừ vô vọng giãy dụa song song với bi ai rên rỉ thì hắn cái gì cũng làm không được.
Ba ngày ba đêm cứ thế trôi qua, đến rạng sáng ngày thứ tư Bình Nam vương mang theo Tâm Nguyệt bị tàn phá sắp hấp hối về tới Tương Thành vương phủ. Lúc này Tâm Nguyệt ngồi trong lòng hắn đã bị tra tấn chỉ còn sót lại một hơi tàn suy yếu. Ba ngày này, Tâm Nguyệt như kẻ bên bờ vực tử, sống không bằng chết. Trong cơ thể dục hỏa hừng hực thiêu đốt không có lúc nào là không tra tấn hắn, bất kể ngày đêm bôn ba xuyên suốt cũng làm cho xương cốt hắn gần như rã rời gãy nát. Đến khi Bình Nam vương ném hắn va vào một tảng đá cứng rắn to lớn nằm một góc ở đại viện vương phủ hắn đã hoàn toàn mất đi giác!
Khi Tâm Nguyệt tỉnh lại đã là hai ngày sau đó, dược tính xuân dược đã dần dần giảm xuống. Nhưng cả người vẫn tê lạnh đau buốt. Hắn phát hiện bản thân đang nằm trong một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-toai-cung-khuynh/1984981/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.