“Ân.. Ân… A… A…”
Bị trói ngược hai tay sau lưng Tâm Nguyệt trên mặt sàn lạnh băng của đại điện bất lực điên cuồng vặn vẹo. Bởi vì tác dụng của xuân dược, hắn hiện tại có thể nói là dục hỏa công tâm thiêu đốt toàn thân, mật huyệt ở hậu đình vừa tê vừa ngứa hệt như hàng trăm hàng ngàn con kiến nhỏ chi chít cắn phá, trong cơ thể chợt dâng lên vô tận dục hỏa, nóng lòng tìm đường phát tiết, mà cửa khẩu phát tiết duy nhất lại bị trói buộc quấn chặt, giờ phút này đối với Tâm Nguyệt mà nói so với khổ hình còn khó chịu hơn rất nhiều.
Ngược lại, đối với hết thảy mọi người trên dưới đại điện ở Minh Dương cung đều cảm thấy hưng phấn cực kì kích thích, bọn họ lần đầu tiên mới được nhìn thấy một cảnh tượng hương diễm cao trào đến như vậy: Một tuyệt mỹ thiếu niên trần như nhộng đang thống khổ chịu đựng dục hỏa dày vò. Tiếng rên rỉ thanh ngân ngọt ngào, thân thể trắng nõn mê người quả thực làm cho những con người ngồi tại đây say tình thác loạn. Cả phủ điện to lớn ngoại trừ tiếng thở dốc, tiếng cười *** đãng, tiếng nuốt vội nước bọt, ngoài ra không nghe thấy bất cứ thanh âm nào khác nữa. Rất nhanh còn có người chịu không nổi vội nhất thanh rống lên, dục vọng trong hạ thể cứ thế tiết ra ướt đẫm một góc vạt áo!
Nhưng trong đó chỉ có duy nhất Bình Nam vương vẫn thẳng người trấn định, mặc cho những thanh âm *** loạn bên ngoài không ngừng đột phá không gian tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-toai-cung-khuynh/1984976/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.