Huyền Vũ đế vừa dứt lời, bên ngoài đại điện lập tức có hai tên thái giám bưng một chậu than lớn đi lên. Chậu than lệch xệch to lớn đó, phía trên có giăng đầy lưới sắt đơn thuần chỉ dùng để làm ấm và giữ nhiệt độ cho rượu. Huyền Vũ đế lại mệnh lệnh nói tiếp: “Để song hài sắt nung lên cho cửu hoàng tử!” Ngoài điện lập tức có một tên thái giám khác mang lên một đôi hài sắt đặt phía trên chậu than nung đỏ.
Tâm Nguyệt lúc này đã hoàn toàn đoán được Huyền Vũ đế sẽ định làm gì với hắn, trong lòng hắn sợ hãi đến cực điểm. Chỉ nghe Huyền Vũ đế cười lạnh nói tiếp: “Tâm Nguyệt, bình thường trong lòng ngươi nhất định là rất hận trẫm không cho ngươi mang hài đàng hoàng, trẫm hôm nay sẽ cho ngươi nếm thử đâu mới là tư vị mang hài thật sự! Nhưng lần này là mang một đôi hài bằng sắt! Vậy nên ngươi cứ từ từ mà hưởng thụ đi nha! Ha.. Ha..!” Dứt lời Huyền Vũ đế cuồng tiếu không thôi. Trên điện tất cả cá vị hoàng tử ngoại trừ thái tử đều vui sướng phấn khởi nhìn người gặp họa, nhìn vẻ mặt của Tâm Nguyệt Tinh Dương lại càng cười đến vui vẻ, giống như đang nhìn thấu một màn diễn tấu làm trò rất hay. Từ đầu đến cuối, chỉ có thái tử Nhược Hiền mặt không chút biến, vẫn lạnh lùng nhìn về phía trước.
Tâm Nguyệt quả thực đau lòng tới cực điểm, người phụ thân thân sinh ra hắn như thế nào lại tàn nhẫn ngược đãi hắn, không những thế kể cả những vị huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-toai-cung-khuynh/1984926/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.