*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 12: Nguyệt đồng
Mèo yêu thừa dịp mọi người nới lỏng cảnh giác, lộ ra nụ cười hồn xiêu phách lạc, ý đồ mê hoặc mọi người, ta tâm thần rung động, thiếu chút nữa bị vẻ đáng yêu của nó làm dao động, hao tốn rất nhiều ý chí mới ổn định được tâm thần, sau đó quay đầu chung quanh, phát hiện mọi người ý chí kiên định, chạy trốn, lẩn trốn, rút đao, dường như chỉ có ta với Chu Thiều là bị mê hoặc. . . Thật mất mặt.
Mèo yêu hóa thành bóng trắng, lao ra cửa chạy trốn.
Ta đạp mây bay lên, lấy bảo kiếm từ trong túi càn khôn, tùy tay vung lên, hóa ra hàng vạn hàng nghìn ánh kiếm, kết thành ngàn vạn hào quang, thẳng hướng lao tới. Cưỡi gió triệu rồng, làm cho bốn phía đại môn lập tức đóng cửa.
Mèo yêu không có đường trốn, nhưng lại không phản kháng, chỉ không ngừng dùng móng vuốt cào tường, trong miệng "Meo meo" không ngừng thật thê lương.
Trong đại sảnh chỉ còn lại Chu lão gia, Lưu lão gia, Chu Thiều, Bạch Quản và hai gã hạ nhân gan lớn không ngất không chạy, cầm dây thừng tới trợ giúp ta, Chu lão gia còn càng già càng dẻo dai, trong tay cầm đao, thề phải giết yêu trừ hại.
"Ân công cứu mạng!" Mèo yêu sợ tới mức biến trở về nguyên hình, liền tháo chạy, cả người lao vào trong ngực Chu Thiều chỉ lộ ra cái đuôi bên ngoài đang run lẩy bẩy.
Ta túm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-toa-dao-dai/85137/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.