Chương 33: Tìm âm
Dịch: bunebi
Biên: Vivian Nhinhi
Ta cẩn thận phân tích cục diện trước mắt.
Tiểu viện bị cô lập, khó có thể liên lạc với bên ngoài, nhưng lại có linh khí dồi dào giúp ta từ từ khôi phục pháp lực. Đợi đến khi ta khôi phục lại pháp lực hoàn toàn, một mình ta có thể hạ mười nô bộc trong viện, nhưng Xích Hổ tướng quân ngoài cổng một mình có thể quật ngã ba đứa như ta, còn một Tiêu Lãng có thể đánh cho ba mươi đứa như ta tan xác.
Vũ lực là thứ không thể trông cậy được vào rồi, chỉ có thể dùng trí.
May mắn trước kia sư phụ bắt ta đọc cực kỳ nhiều sách, kể cả một số lượng không nhỏ binh pháp, ta nhớ lại toàn bộ những tư liệu đã đọc rồi duyệt lại một lần, hy vọng có thể từ trí tuệ cổ nhân tìm ra tuyệt kỹ cho gián điệp. Ngày đêm tâm niệm, mất hồn mất vía. Làm cho khi sáng ta tỉnh dậy, Lục Uyên rất khó hiểu mà hỏi ta: "Tiên tử à, sao lúc nào cô nằm mơ cũng nhắc đi nhắc lại câu “Tẩu vi thượng sách” tới bốn năm lần vậy?"
Ta rất xấu hổ, cảm thấy mình nói mớ cũng quá thiếu "giác ngộ", tốt xấu gì cũng nên lẩm bẩm mấy câu đại loại như "Mượn dao giết người", "Man thiên quá hải", "Mượn gió bẻ măng" này nọ để chứng tỏ ta đã chủ động tích cực nghĩ mưu kế thế nào chứ?
Ngày lại ngày thời gian trôi qua, nửa tháng sau Tiêu Lãng còn không xuất hiện, ta rất vui mừng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-toa-dao-dai/3270061/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.