Tiểu Song mặt đối mặt với Bạch Lãnh, biết rằng bây giờ phủ nhận anh ta cũng không tin, bèn đáp:
"Mấy cái này ai mà không đọc qua rồi chứ? Chẳng qua là anh chưa nhìn thấy các cô nương khác cũng đọc nó cho nên không biết đấy thôi. Vả lại anh có dám nói rằng mình chưa từng đọc mấy thứ này không!?"
Bạch Lãnh lắc đầu:
"Chưa từng!"
Tiểu Song đương nhiên không tin, trên đời này làm gì có tên nam nhân nào trong sáng tới độ đến chừng này tuổi chưa đọc qua mấy quyển sách này chứ?
"Đúng là lừa người!"
Bạch Lãnh phì cười, cố tình dây dưa hỏi tiếp:
"Mấy cuốn sách này thú vị lắm sao?"
"Làm sao mà tôi biết chứ!?"
Tiểu Song hắt mặt sang hướng khác mặt kệ khoảng cách gần giữa anh ta và cô.
"Thật sự không biết? Ta là lần đầu thấy nữ nhi đọc mấy cuốn sách đồi trụy này..."
Tiểu Song phồng má, cô là bị oan đến phát khóc, anh ta muốn biết sách này thú vị hay không thì đi mà hỏi ma nữ ấy!!
"Bây giờ anh thấy rồi đấy, vừa lòng anh chưa?"
Cô bị anh ta áp sát đến mức ngã xuống giường.
Bạch Lãnh gật đầu trầm ngâm:
"Đúng là được mở mang tầm mắt."
"..."
"Anh làm gì áp sát tôi dữ vậy chứ?"
Đột nhiên Bạch Lãnh đưa tay lên véo má cô một cái, hành động này khiến Tiểu Song bất ngờ suýt ngã ra phía sau.
Mà Bạch Lãnh sau khi thu tay lại, cũng không rõ tại sao tự dưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-tinh-xuyen-khong/2929066/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.