Tác giả: Lâm Gia Thành
Edit: Yan Purple
Beta: Heo con
cdf11cdc334308a6232b5635f6d26cfd
Ngọc Tử vừa đi vừa cúi đầu, nét mặt toả sáng mà đi tới căn nhà gỗ đã thuê cho Cung.
Nhà gỗ ở đây cũng giống cửa hàng bên ngoài, là từng dãy từng dãy, liên tiếp nối liền suốt hai mươi mấy gian, rộng khoảng một hai trăm mét vuông, không có tiểu viện để đậu xe lừa, ngựa.
Trên con đường tắt chật hẹp trước mặt, các kiếm khách và hiền sĩ từ những nước khác nhau cưỡi lừa ra ra vào vào không ngừng. Bởi vì gần đây Tề vương thông báo chiêu mộ dũng sĩ, các hiệp khách ở các quốc gia khác xuất hiện, cả Lâm Truy đều trở nên hỗn loạn.
Đây cũng là điều khiến Ngọc Tử rất cảm kích công tử Xuất. Ở chỗ này, nàng rất lo lắng Cung sẽ xung đột với các hiệp khách khác. Người thời này, động một cái là lấy tính mạng để liều mạng, chém đầu người ta hay chém đầu mình cũng chẳng phải là chuyện gì to tát.
Trước nhà gỗ, mấy hiệp khách cưỡi lừa đang tốp năm tốp ba đùa giỡn, khi bọn họ nhìn thấy Ngọc Tử chạy tới, tất cả đều cùng quay đầu lại nhìn.
Nhìn chăm chú nàng vài lần, một hiệp khách nhếch miệng cười nói: “Bộ dạng của người này thật là buồn cười.”
Người hiệp khách kia cẩn thận đánh giá Ngọc Tử một hồi rồi mở miệng, lộ ra hàm răng vàng, “Dáng người này rất đẹp, rất được.”
Hắn nói tới đây, các kiếm khách thô tục cười ha hả. Nhìn thấy Ngọc Tử ngay cả dũng khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-thi-xuan-thu/3223937/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.