Tác giả: Lâm Gia Thành.
Edit: Heo con.
Trong cảnh ngựa xe như nước, cửa thành rộng mở, có mấy cỗ xe ngựa đang chạy ra.
Vừa thấy mấy chiếc xe ngựa này, mọi người đều vội nhường đường, tránh qua hai bên vệ đường. Ngay cả đoàn xe của công tử Tử Đê cũng tránh qua bên trái đường.
Trong cái nhìn của hơn ngàn người, bốn chiếc xe ngựa đường hoàng đi giữa đường cái lớn, xông thẳng tới.
Xe ngựa của công tử Tử Đê đang tránh qua bên trái đường, dần dần lẫn vào giữa một thương đôi.
Ngọc Tử xốc rèm xe lên, tò mò nhìn mấy cỗ xe ngựa kia.
Mấy cỗ xe kia càng lúc càng tới gần.
Đột nhiên, xe ngựa dừng lại.
Trong cái nhìn chăm chú của mọi người, rèm xe của chiếc xe dẫn đầu xốc lên, một thiếu niên vươn đầu ra.
Chàng thiếu niên đầu đội mũ ngọc, khuôn mặt dài nhọn, sắc mặt hơi vàng, mặt gầy hốc mắt sâu hoắm.
Hắn vừa thò đầu ra, hai mắt đã nhìn chằm chằm về phía xe ngựa của công tử Tử Đê.
Nhìn nhìn, khóe miệng hắn cong cong lên để lộ ra nụ cười cổ quái. Hắn vung tay phải, ra lệnh cho xa phu cho xe ngựa tiến qua phải vài bước.
Chỉ thoáng chốc, xe của hắn và xe của công tử Tử Đê đã áp sát nhau. Hắn ra lệnh cho xa phu dùng lại rồi nhìn thẳng vào rèm xe của công tử Tử Đê, giọng nói khàn khàn: “Nghe nói Tử Đê trở về, cố ý đến đây nghênh đón”. Hắn nói tới đây, giọng nói khàn khàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-thi-xuan-thu/3223891/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.