Tác giả: Lâm Gia Thành.
Edit: Heo con.
Á ăn vài miếng thịt chó rồi, xé một miếng thịt từ đầu chó, nhét vào tay Ngọc Tử.
Miếng thịt đầy dầu mỡ, trên đó còn rất nhiều lông chó, cứ như thế nằm trong lòng bàn tay bé nhỏ của nàng.
Á cúi đầu nhìn nàng, trong mắt lộ vẻ chiều chuộng, hắn ra lệnh: “Ăn đi!”
Tiếng ra lệnh này, Ngọc Tử nhìn vẻ mặt đắc ý của hắn, liếc mắt nhìn qua đám kiếm khách đang hò hét, lòng biết, giờ tất cả mọi người đều đang nhìn mình, giờ mà từ chối Á thì sẽ khiến hắn mất mặt, sẽ chọc giận hắn.
Vì thế nàng chậm rãi đưa lên, nhắm mắt lại, cắn một miếng.
Thấy nàng ăn miếng thịt chó kia rồi, Á rất đắc ý, cười ha hả.
Thịt chó này dù chỉ cho thêm chút muối nhưng mùi vị không tệ. Ngọc Tử nhắm mắt lại, ép mình không nghĩ tới những chiếc lông chó mọc đầy kia, lại cẩn thận cắn một miếng, tự nói với chính mình: Mấy tháng rồi ta cũng chưa được ăn thịt, thịt chó này đến thật đúng lúc, có thể bổ sung chút khí lực.
Nghĩ vậy, lông chó trên da cũng không còn ghê tớm như trước nữa.
Ăn được vài miếng rồi, Ngọc Tử thả miếng thịt trong tay xuống.
Á cúi đầu nhìn nàng, nhíu mày hỏi: “Sao không ăn?”
Ngọc Tử lấy tay áo che mặt, cúi đầu thở dài: “Nhà còn cha già, ăn uống còn không no đủ, ta ở đây ăn thịt, lòng rất bất an”.
Giọng nói của nàng không hề nhỏ.
Bên cạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-thi-xuan-thu/3223886/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.