Được hai vị nha hoàn hầuhạ, Thủy Liên đã thay ra một thân y phục ẩm ướt, một lần nữa mặc vào quần áovới áo cánh trắng thuần, áo khoác sa mỏng hồng nhạt, cả người nhìn ra rất ônnhu xuất trần, làm cho người ta không thể rời mắt.
Thượng Quan Ngân ngồi ởtiểu sảnh chờ, khi nhìn thấy nàng từ trong phòng đi ra, nhất thời không thể đemánh mắt dời khỏi người nàng.
Thủy Liên ở dưới ánh mắtkinh diễm của hắn, ngượng ngùng buông đầu xuống, tùy ý để hai vị nha hoàn giúpđỡ nàng, ngồi xuống ở bên cạnh hắn.
Hai vị nha hoàn xem bộdáng hai người, cúi đầu cười trộm, thức thời yên lặng rời đi, để cho hai ngườicó cơ hội ở cùng một chỗ.
“Nàng thân mình có chỗnào không khoẻ, muốn kêu Dung Dung lại đây một chuyến hay không?” Thượng QuanNgân mở miệng hỏi, tầm mắt không rời trên người nàng, ánh mắt khóa trụ làn datrắng muốt sau gáy bởi nàng cúi đầu mà lộ ra, hắc đồng trở nên thâm trầm.
“Không cần, thiếp khôngcó chuyện gì.”
Thủy Liên ngượng ngùngkhông dám ngẩng đầu, mới vừa rồi lúc kề cận cái chết, trong đầu nàng hiện lênsuy nghĩ cuối cùng, chính là tiếc nuối không thể chính miệng nói cho hắn đã xácđịnh rõ tâm ý của mình, mà lúc này đối mặt với hắn, nàng ngược lại không biếtnên mở miệng như thế nào.
“Nàng đã không có việcgì, như vậy ta cũng phải đi ra ngoài một chuyến, hôm nay đã đến hạn năm tháng,có một số lớn dược liệu muốn đưa vào kho.”
Nhịn xuống khát vọng nơiđáy lòng, không có vươn hai tay ôm nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the/1937568/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.