Đêm lạnh như nước, khôngtrăng không sao, hậu viện Thủy phủ truyền đến tiếng nói chuyện tinh tế với nhau--
“Buông tha ta đi, van cầungươi......”
Nhị nương trên mặt vẫngiữ lại dáng vẻ thướt tha thùy mị, rơi lệ đầy mặt, hai tay cầu xin nắm chặt lấymột gã nam nhân tục tằng, trên mặt có vết đao sẹo.
“Cút, ngươi dám đuổi nóita phải chạy trốn! Hiện thời Lão Tử cũng không cùng ngươi so đo, chỉ cần ngươitừ chỗ Thủy lão gia kia lại lấy ra vạn lượng bạc, ta lúc đó sẽ bỏ qua chongươi.”
“Không được, ta không thểlại lấy trộm bạc của hắn.”
Tiếng bạt tai cắt qua đêmyên tĩnh, trên mặt Nhị nương in lên một dấu bàn tay đỏ ửng.
“Dám không lấy ra, ta bâygiờ đi làm thịt lão gia hỏa kia trước, lúc này tiền tài còn không phải là toànquy về ta?”
“Là ai ở đó? Thúy Nươnglà nàng sao?”
Thủy lão gia nửa đêm tỉnhlại, tìm không thấy thê tử, lại ở phía sau viện nghe được thanh âm, tò mò hướngnơi này đi tới.
“Nhắc Tào Tháo, Tào Tháoliền đến, ta lúc này giết lão gia hỏa này.”
“Không được a, lão gia đimau đi!”
Thủy lão gia nhờ ánhtrăng, nhìn thấy Thúy Nương lôi kéo một nam nhân, nhất thời một cỗ tức giậnphát tác.
“Các ngươi là ai, vì saolại ở đây? Thúy Nương, bọn họ là ai?”
Hơn nửa đêm, trong nhàđột nhiên xuất hiện ba nam nhân, hơn nữa thê tử còn do dự đứng cùng bọn họ,Thủy lão gia đang chuẩn bị lên tiếng gọi người.
“Lão gia đi mau đi......A!”
Nhị nương tiếng thét chóitai, vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the/1937563/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.