Edit:Salad Sau khi vui sướng ngắn ngủi qua đi, ông lão xoa xoa nước mắt: "Xin lỗi tiểu thư, lúc nãy lão quá thất thố. Nếu tiểu thư ở chỗ này,vậy thiếu gia..." Tô Du từ bóng tối chậm rãi đi ra: "Tôi ở chỗ này." Lúc anh nói lời này khuôn mặt quả thực là sống không còn gì luyến tiếc, điều này làm cho Lê Sân thật hoang mang. Tô Lãm còn vui sướng khi người gặp họa cười trộm: "Chị, lát nữa chị sẽ biết." Lê Sân: (?o?) ———— Kiều Kha bị tạm thời giam giữ, mà Phương Viễn Duyên lại bị giận chó đánh mèo, mấy người Lê Sân đều đi ra khỏi thành phố Z, ngồi lên máy bay trực thăng rời đi. Trong lúc đó, Lê Sân vẫn luôn nghe quản gia Tô Thịnh nhắc nhở Tô Du: "Thiếu gia, mặc dù như vậy cũng không thể không chú ý đến tư thái của mình..." "Quần áo sao có thể như vậy, dù sao cũng là trường hợp chính thức..." "Thiếu gia..." "Thiếu gia..." "Thiếu gia..." Tô Du dựa vào một bên cửa sổ, bất đắc dĩ trên mặt càng thêm rõ ràng, giờ phút này Lê Sân rốt cuộc cũng hiểu lời nói kia của Tô Lãm hàm ý gì, bây giờ cô cũng vui sướng khi người khác gặp họa ở một bên xem kịch vui. Trực thăng đến thành phố C thủ đô tạm thời. Tô gia ở chỗ này có một tòa nhà hoàn chỉnh như cũ, không thẹn với quyền thế của họ. Đây là đại trạch kết hợp giữa phong cách Trung Quốc và Phương Tây, ba người một đường tiến vào phòng từng người.Khi phân phòng, Tô Lãm còn lưu luyến ở bên người Lê Sân không chịu rời đi: "Quản gia, tối nay tôi không thể ở lại phòng này sao." Cô bé ôm eo Tô Du, dẩu miệng nhỏ. Tô Thịnh chỉ có thể trấn an cô bé nói: "Tiểu thư, người muốn đi nghỉ ngơi chỉnh đốn một chút không, lát sau lại đến đây chơi với Lê... Nữ sĩ." Lê nữ sĩ? Lê Sân vừa muốn cười. Toàn bộ hành trình Tô Du vẫn luôn ở một bên, nghiêng đầu khoanh tay nhìn rất cao lãnh, thấy Tô Lãm không muốn đi,anh còn cười nhạo một tiếng:"Ấu trĩ."Anh sẽ không giống như con bé đâu. "Vậy,em sẽ ở cùng phòng với chị Lê Sân." Tô Lãm cảm thấy chủ ý này của mình quá tuyệt vời. "Này..." Nhất thời Tô Thịnh có chút khó xử, mấy ngày nay tiểu thư nhà mình toàn dính lấy Lê Sân. Hiện tại đã biết thân phận Lê Sân, tự nhiên cũng tương đối vừa lòng với biểu hiện của cô.Kỳ thật chỉ cần tiểu thư thích, không có gì là không được. Mắt thấy Tô Thịnh sắp đáp ứng rồi, Tô Du lại phản đối. Anh kéo Tô Lãm qua, ghét bỏ đẩy cô bé đến phòng của cô: "Về phòng của mình đi, đừng gây phiền toái nữa." Tô Lãm tỏ vẻ cực kì bất mãn đối với sự can thiệp của anh,hai người đẩy tới đẩy lui, chơi vui vẻ vô cùng. "Anh thật đáng ghét, anh đang ghen bởi vì em có thể ở chung với chị í gì. (;≥ ≤ )" Tô Du: "Ai ghen, anh không thèm ghen nhá,anh chê em phiền mà thôi!"Quá không thức thời rồi, buổi tối Tô Lãm ở cùng Lê Sân thì nửa đêm làm sao anh, anh có thể bò lên giường Lê Sân được. ( ╯‵□′ ) ╯︵┴─┴ Nhưng cuối cùng, trận chiến tranh cũng kết thúc trước sự thất bại của Tô Lãm. Lê Sân bị bộ đôi này làm phiền đến dở khóc dở cười, Tô Thịnh lại thấy kì lạ, bầu không khí giữa Tô Du và Lê Sân không giống người bình thường. Tựa như... "Vậy, tôi đi vào trước đây." Lê Sân hơi cúi đầu, biên độ vừa vặn vừa không thất lễ, cũng sẽ không kém một bậc. Tuy rằng cô là zombie biến dị Tô gia cải tạo. Nhưng không đại biểu nhất định cô phải chịu sự khống chế của Tô gia.Cô chỉ thuộc về chính cô. "Đi thong thả." Tô Thịnh còn chưa hiểu hết thực lực của Lê Sân, nhưng ông hiểu rõ thiếu gia nhà mình khẩu thị tâm phi, nhất định là đã động tâm với người phụ nữ này. Ít nhất ở mặt ngoài, ông phải tôn trọng. Lê Sân cười cười, bước vào phòng mình. Quần áo tắm rửa , từ trong ra ngoài đều đã được chuẩn bị chỉnh tề , thậm chí còn có nội y phù hợp với kích cỡcủa cô.Lê Sân cầm hai mảnh vải dệt hơi mỏng kia lên huýt sáo.Không ngờ rằng người Tô gia còn rất cởi mở nha. —— Người hầu A: Thiếu gia vì sao lại bảo tôi đổi nội y của lê nữ sĩ thành kiểu dáng này? (′△`) Người hầu B: Ngài ấy còn bắt tôi để ở tủ đầu giường ba hộp ba con sói...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]