Edit:Salad
Sau khi vui sướng ngắn ngủi qua đi, ông lão xoa xoa nước mắt:
"Xin lỗi tiểu thư, lúc nãy lão quá thất thố. Nếu tiểu thư ở chỗ này,vậy thiếu gia..."
Tô Du từ bóng tối chậm rãi đi ra:
"Tôi ở chỗ này."
Lúc anh nói lời này khuôn mặt quả thực là sống không còn gì luyến tiếc, điều này làm cho Lê Sân thật hoang mang.
Tô Lãm còn vui sướng khi người gặp họa cười trộm:
"Chị, lát nữa chị sẽ biết."
Lê Sân: (?o?)
————
Kiều Kha bị tạm thời giam giữ, mà Phương Viễn Duyên lại bị giận chó đánh mèo, mấy người Lê Sân đều đi ra khỏi thành phố Z, ngồi lên máy bay trực thăng rời đi.
Trong lúc đó, Lê Sân vẫn luôn nghe quản gia Tô Thịnh nhắc nhở Tô Du:
"Thiếu gia, mặc dù như vậy cũng không thể không chú ý đến tư thái của mình..."
"Quần áo sao có thể như vậy, dù sao cũng là trường hợp chính thức..."
"Thiếu gia..."
"Thiếu gia..."
"Thiếu gia..."
Tô Du dựa vào một bên cửa sổ, bất đắc dĩ trên mặt càng thêm rõ ràng, giờ phút này Lê Sân rốt cuộc cũng hiểu lời nói kia của Tô Lãm hàm ý gì, bây giờ cô cũng vui sướng khi người khác gặp họa ở một bên xem kịch vui.
Trực thăng đến thành phố C thủ đô tạm thời.
Tô gia ở chỗ này có một tòa nhà hoàn chỉnh như cũ, không thẹn với quyền thế của họ.
Đây là đại trạch kết hợp giữa phong cách Trung Quốc và Phương Tây, ba người một đường tiến vào phòng từng người.Khi phân phòng, Tô Lãm còn lưu luyến ở bên người Lê Sân không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/1706444/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.