Edit:Salad
Điều mà Phương Viễn Duyên không chịu nổi nhất chính là bị phụ nữ khinh miệt.
Cho nên Lê Sân đã thành công chọc giận anh ta.
"Một khi đã như vậy..."
Năm ngón tay Phương Viễn Duyên mở ra, một đoàn lửa ở trong tay anh ta nhanh chóng xoay thành hình tròn.Không đến gần, cũng có thể cảm nhận được độ nóng của nó.
Tô Lãm cũng không chịu yếu thế xung quanh cô ngưng tụ hơi nước.
Hai bên giằng co, chạm vào là nổ ngay.
Nhưng mà đúng lúc này, cửa hội đường lại bị người khác đẩy ra.Một đội dị năng giả cầm súng ống trong tay, từ ngoài cửa nối đuôi nhau vào.Bọn họ vây quanh một người đầu tóc hoa râm, bảo vệ nghiêm mật.
Ông lão mặc một bộ tây trang nghiêm cẩn, cúc tay áo tinh xảo, cổ áo không có một nếp nhăn, để lộ ra tính cách quá hoàn mỹ nghiêm khắc của ông.Tóc của ông ta vuốt về sau, không có một chút cẩu thả.Ở mạt thế có năng lực như vậy, chỉ có hai khả năng. Một là người này không chỉ có giàu có mà thậm chí còn có hậu thuẫn có năng lực to lớn.
Lúc ông ta xuất hiện không ai chú ý đến ánh mắt Tô Du khẽ biến.
Mà Tô Lãm cũng chuyên tâm đối địch, chăm chú nhìn nhất cử nhất động của Phương Viễn Duyên nên không chú ý đến ông lão.Nhưng khi ông xuất hiện lại quấy rầy tâm thần của Phương Viễn Duyên.
"Tô tiên sinh!"
Phương Viễn Duyên nói hơi to, cảnh này khiến Kiều Kha đang hấp hối giãy giụa đột nhiên có sức ngẩng đầu lên. Vị Tô tiên sinh này bị cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/1706443/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.