Tất nhiên người khác đều biết Lê Sân đi cùng với Tô Du Tô Lãm. Chỉ là trước kia cô chưa từng biểu hiện ra ý muốn ngăn cản, dần dà, những người phụ nữ đó cũng coi như cô không tồn tại.
"Lần đầu gặp, tôi tên là Dư Dao Nam, tôi tới tìm anh Tô."
Người phụ nữ vén một sợi tóc ra sau tai, quả nhiên là phong tình vạn chủng.
Lê Sân nghiêng nghiêng đầu, bên miệng dật ra một tiếng cười khẽ:
"Tìm anh ấy làm gì?"
Lúc này cô đã ngăn chặn cánh cửa, người phụ nữ muốn thăm dò tình huống trong phòng, cũng không nhìn thấy.
Dưới tình thế cấp bách,ngữ khí của cô ta cũng không tốt nữa:
"Xin lỗi, đây là việc riêng của tôi với anh Tô."
Việc riêng?
Lê Sân cười càng sung sướиɠ.
Lúc này, Tô Lãm bé nhỏ xoa đôi mắt đi tới cửa,đầu tóc đen dài ngang vai lộn xộn, nhưng đặt ở trêи mặt trẻ con, lại có một loại đáng yêu đặc biệt.
Cô bé chớp chớp lông mi đen thật dài, nghi hoặc nhìn về phía Dư Dao Nam:
"Cô tới tìm anh cháu ạ?"
Nói chuyện không cố kỵ, một đòn ngay tim.
Nội tâm Dư Dao Nam bị xưng hô cô này cắm đâm một nhát dao, biểu tình trêи mặt đều có chút không nhịn được.
Tất cả hỏa khí của Lê Sân đều hóa thành ý cười, nỗ lực nghẹn ở trong miệng.
"Em gái nhỏ,"
Dư Dao Nam miễn cưỡng làm ra một bộ dáng thân thiết,
"Anh em đâu?"
Tô Lãm giật giật môi, lộ ra hai cái răng nanh, cùng mắt mèo tròn xoe giống hệt Tô Lãm:
"Cô ơi, anh con không thích người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/1706421/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.