"Đúng vậy, đương nhiên cô sẽ không để bụng."
Tô Du âm dương quái khí nói.
Lê Sân thấy anh như vậy, không khỏi nhếch một bên mi:
"Anh giận tôi?"
Cô cũng cảm thấy anh như đang làm nũng.
Tô Du hừ một tiếng, khinh thường quay đầu đi, không nhìn cô:
"Da mặt thật dày."
Rõ ràng là một mỹ thiếu niên chân dài eo thon, lại muốn giả bộ nũng nịu, nhưng diện mạo đó, nhìn thế nào cũng không thể làm người khác chán ghét được.
Cô vuốt cằm, chậm rãi đi đến trước mặt Tô Du đang giận dỗi:
"Tức giận sao?"
Lê Sân thử thăm dò dí sát vào anh.
Càng đến gần càng nhìn rõ ràng, da thịt anh như trong suốt, lông mi mềm mại rũ ở trêи mắt,sạch sẽ, xoã tung như là lông mềm mượt mà.
"Tôi không nhàm chán như vậy."
Tô Du cười lạnh, từ trêи cao nhìn xuống Lê Sân, cằm hơi giơ lên, thần thái này, nhìn cực kỳ quen thuộc.
Tựa hồ lúc trước, thiếu niên này, không người đàn ông này cũng chắn như thế này ở trước người mình.
Lê Sân cười phụt một tiếng.
Cô cởi cổ áo Tô Du, hơi nhấc đầu, không chút khách khí hôn lên.
Môi ướt át cọ xát cánh môi mỏng, trêи người Tô Du có hương vị cô thích sạch sẽ, an nhàn.
Nhưng người đàn ông này tựa hồ như đã bị kinh động , lông mi khẩn trương khẽ run quét ở trêи da thịt cô, hô hấp dồn dập, đôi tay cũng không biết để đâu.
Rốt cuộc cô cũng không nhịn được, rời môi anh.
"Đại thiếu gia, hôn môi cũng phải thở."
Nhìn hai má anh nghẹn đỏ bừng, Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/1706420/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.