Edit: SaladRau
Lê Sân cũng không đói, cho nên cô chỉ nhìn La Luân ăn cơm.
Thời gian này, tầm mắt của cô cũng băn khoăn xoay một vòng, khi cô nhìn thấy một tấm thư mời thanh nhã đặt trên kệ trang trí cách đó không xa, trong lòng nổi lên vài phần tò mò.
“Tôi có thể xem nó không?”
Cô nghiêng đầu hỏi La Luân.
Con ngươi màu xanh của La Luân chợt lóe ẩn chứa ánh sáng xẹt qua:
“Đó là… Kỳ họp thường niên của công ty.”
Lê Sân nghe vậy, rất có hứng thú mở thư mời ra, nhìn văn tự xinh đẹp phía trên:
“Anh sẽ đi họp thường niên sao?”
Cô hỏi.
La Luân có chút quẫn bách gật gật đầu:
“Đi, nhưng mà sẽ không ở lại lâu.”
Vài lần trước còn có vị hôn thê làm bạn cùng hắn, sau lại hủy bỏ hôn ước, hắn chỉ còn lại một mình, cũng không dám đi nhiều nữa.
Lý do không cần nói cũng biết.
Lê Sân sờ sờ cằm, trong đầu tự nhiên hiện lên một chủ ý tuyệt diệu.
“Cả ngày ngốc trong nhà cũng nhàm chán, tôi có thể đi cùng anh không?”
Cô dùng loại ánh mắt khẩn cầu nhìn hắn, trong con ngươi ánh lên khuôn mặt hắn.
“Được.”
Hắn nghe thấy mình nói như thế.
——————
Triệu Á Lam ngồi trên sô pha, nhìn Triệu Miên trước mặt:
“Chị, Chị thích La Luân thật sao?”
Triệu Miên đẩy đẩy đôi mắt, trong mắt chợt lóe chút không kiên nhẫn:
“Không liên quan đến cô.”
Triệu Á Lam lại khinh thường hừ một tiếng:
“Chị cũng không nhìn dáng vẻ kia của mình, vừa xấu vừa nhát, nam nhân bình thường cũng không có khả năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/1706393/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.