Edit: SaladRau
Tuy La Luân vui vẻ, nhưng không đại biểu một người khác cũng như vậy.
Lê Sân liếc Triệu Miên đang niết chặt chiếc đũa, trên mặt cười giả mang theo vài phần ghét bỏ:
“Thư ký Triệu, tôi làm rất nhiều, cô có muốn ăn cùng không?”
Cô nói liền tiến lên, hai hộp cơm hộp tự nhiên ánh vào mi mắt cô, Lê Sân hơi kinh ngạc nói:
“Thì ra hai người đã ăn rồi,”
Cô xin lỗi, nhìn rất ngượng ngùng:
“Tôi đã làm việc thừa rồi, xin lỗi xin lỗi.”
Triệu Miên còn chưa nói cái gì, La Luân liền giành trước mở miệng:
“Không sao, anh không quen ăn cái này.”
Đối với La Luân mà nói, thư ký của hắn làm việc cho hắn là danh chính ngôn thuận. Hắn cũng không đối đãi đặc biệt với Triệu Miên cho nên cũng không cho rằng cô ta sẽ bởi vậy mà thương tâm khổ sở. Hắn chỉ theo thói quen nghĩ rằng cô ấy giống như thư ký nam trước kia, nói chuyện cũng không cố kỵ.
Hắn không biết những lời này, đã đâm thật sâu vào tâm bị thương của Triệu Miên.
Lê Sân mẫn cảm bắt giữ oán giận chợt lóe qua của cô ấy, trong lòng cười lạnh nhưng bên ngoài lại không biến hóa chút nào:
“Nói như thế nào cũng là thư ký Triệu mua nhưng chỉ ăn cái này không tốt cho súc khỏe, thư ký Triệu gầy như vậy, phải cần bồi bổ thật tốt.”
Ai sẽ không khách sáo? Ai sẽ không ôn nhu?
Lê Sân không quen nhìn Triệu Miên ra vẻ ta đây, nếu cô ấy có thể thẳng thắn nói ra, quang minh chính đại cùng cô tuyên chiến, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/1706392/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.