Edit: SaladRau
Lê Sân đặt cà phê lên trên bàn của hắn.
“Xem ra anh còn chưa huấn luyện xong thư ký mới.”
Cô nâng ly của mình lên uống một ngụm, trên mặt hiện ra biểu tình vừa lòng.
Cái kỹ năng mỹ thực này, dùng quá tốt!
Chính cô cũng say mê ly cà phê này ,tỉ lệ cùng vị —— hoàn mỹ đương nhiên, ly kia của La Luân cũng chưa thêm cái gì.
La Luân đối với lời bình luận về Triệu Miên của cô không nói gì, rốt cuộc cô nói là sự thật,trước mắt, hắn cũng không có lý do gì mà nói cho giúp cô ấy.
Lê Sân ngồi ở một bên sô pha.
Văn phòng La Luân ở tầng cao nhất, tầm nhìn rộng rãi. Đối diện nàng là cửa pha lê sát sàn, có thể nhìn thấy được mấy tầng lầu bên ngoài.
Cô vắt chép chân, làn váy hơi hướng lên trên một ít, lại vừa lúc che khuất đùi, không đến mức làm lộ cảnh xuân của cô ra ngoài.
La Luân nhấp một ngụm cà phê, trong mắt lướt qua một tia kinh diễm.
“Tôi không biết, em còn biết pha cà phê.”
Hắn nhịn không được khen một câu, hương vị thật sự rất ngon. Nắng hạn gặp mưa rào, cũng chỉ là như thế.
Lê Sân cười như không cười:
“Bởi vì đã từng muốn lấy lòng người nào đó mà thôi.”
Bên trong lời nói của cô ý châm chọc quá mức rõ ràng, La Luân nhịn không được ghé mắt nhìn qua:
“La Quân sẽ thích.”
Khi nói lời này, trong lòng hắn lại tự nhiên cuộn lại một chút.
Cảm thấy mình không nên có ý niệm này, La Luân đột nhiên nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/1706387/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.