Cơ hồ Lê Sân không đứng được nên đành phải dựa vào Mạnh Trường Khác.
Khăn chứa lạc hồng đã được người thu đi, đó là công hiệu của hoàn xử nữ. Mạnh Trường Khác cũng có chuẩn bị nhưng nhìn thấy nàng làm rất thật, cũng liền thu tay.
Hắn vẫn luôn biết nàng có nhiều viên thuốc kỳ quái nhưng mà bởi vì nàng từng chữa khỏi chân cho hắn chỉ cho đây là bí mật của nàng nên cũng không hỏi.
Lê Sân xoa xoa eo bủn rủn, sức lực trừng hắn cũng không có.
Sau khi rửa mặt chải đầu, Vân Liên giúp Lê Sân vấn tóc, Mạnh Trường Khác liền đứng ở một bên nhìn nàng.
Tóc nàng đen dài giống một tấm tơ lụa thượng hạng. Khi cầm trong tay phản chiếu ánh sáng.
Nàng đã là phụ nhân nên Vân Liên liền búi toàn bộ lên. Nhìn mất đi vài tia ngây ngô, nhiều thêm vài phần vũ mị.
Mạnh Trường Khác nhìn trang sức của nàng, duỗi tay chọn lựa, lấy ra một cây trâm phượng phỉ thúy hoa văn tinh xảo:
"Tuy ta cảm thấy bạch ngọc xứng với nàng hơn nhưng hôm nay là ngày vui nên thay đổi một ít."
Lê Sân sờ trân châu trêи trâm kia hành động này làm mấy cái tua rua rủ xuống va vào nhau, vang lên tiếng leng keng leng keng thanh thúy.
"Thϊế͙p͙ cảm thấy cái này quá nặng."
Nàng nói rất tùy ý. Đám người Vân Liên Vân Phù lại bị dọa, Lê Sân tùy tiện nói ra lời này, không biết Mạnh Trường Khác sẽ nghĩ như thế nào.
Mạnh Trường Khác lại nhẹ nhéo chóp mũi tinh xảo của nàng , cười nhạt nói:
"Nếu nàng không thích,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/1706370/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.