Chương trước
Chương sau
Lê Sân thấy thế, hừ một tiếng, đẩy hắn ra lên giường trốn.
Vạt áo nàng vẫn còn rộng mở, cảnh xuân không che đậy hết, hai luồng иɦũ ɦσα theo động tác của nàng nhảy lên, chọc vào mắt người.
Mạnh Trường Khác cầm mắt cá chân mảnh khảnh của nàng, duỗi tay giữ nàng lại. Lê Sân nhất thời không kịp đề phòng, ngẩng mặt lên ngã xuống đệm, vừa lúc cả người bị Mạnh Trường Khác bao phủ ở trêи.
Hai tay của hắn chống ở bên tai nàng, tóc đã xõa xuống. Tóc che nửa khuôn mặt làm cho dung nhan càng thêm diễm lệ khiến cho người khác kinh tâm động phách.
"Đêm nay còn muốn trốn ta?"
Đầu ngón tay hắn lướt qua gương mặt nàng đi xuống xương quai xanh, ngực, cố ý vẽ vòng tròn ở trêи nụ hoa hồng nộn khiến cho Lê Sân mềm như bông liếc nhìn hắn, khiến cho xương cốt hắn đều mềm nhũn.
Hắn lại không dừng lại,tiếp tục đi xuống, cuối cùng hoàn toàn đi vào trong vườn hoa mềm mại kia.
Lúc này nàng đã hơi ướt, chạm vào còn có chút trơn trượt. Hắn đẩy ra hai mảnh thịt trai phấn nhuận kia, đầu ngón tay quen cửa quen nẻo tìm được nhuỵ châu nhô lên kia kϊƈɦ thích hai lần.
Lê Sân rêи rỉ một tiếng, tự giác ôm vòng lấy bờ vai của hắn, hai luồng thịt mềm trước ngực nhẹ cọ ngực cứng rắn nóng cháy kia.
Giữa khe hở kia mật dịch đã chảy ra, có vài sợi dính trêи lông đen nhánh ướt lấp lánh, phá lệ ɖâʍ mĩ.
Ngón tay hắn liền xâm nhập vào trong đường đi khẩn trí kia.Mị thịt hai bên lập tức kiềm trụ ngón tay hắn, cảm giác xô đẩy giam cầm này khiến người ta tưởng tượng nếu hắn chân chính tiến vào sẽ mất hồn thực cốt bao nhiêu.
Lúc này Lê Sân đã có chút cầm giữ không được, người này thật đáng giận, chỉ ở bên ngoài đốt lửa, lại không chịu làm cho nàng thống kɧօáϊ.
Vì thế nàng nắm bờ vai của hắn dùng sức, an vị ngồi trêи người hắn.
Tư thế liền biến thành hai người đều ngồi ở trêи giường, Lê Sân ở trêи, Mạnh Trường Khác ở dưới.
Ngón tay Mạnh Trường Khác bởi vậy mà trượt ra khỏi đường đi của nàng, phía trêи còn lưu lại mật dịch trong suốt. Mà trước bụng nhỏ của Lê Sân sớm đã bị ngọc trụ thô thạc chống lên.
Đầu nấm trướng đỏ lên, gân xanh uốn lượn trêи thân trụ, còn hơi nhảy lên, trào ra một tia thanh dịch.
Nàng đứng dậy, nắm ngọc trụ kia cọ đến trêи thịt non, chỉ hơi vào một tí, Mạnh Trường Khác đã chịu không nổi. Đôi con ngươi đựng đầy ȶìиɦ ɖu͙ƈ nùng liệt, môi nhạt thường ngày đều đỏ tươi thêm vài phần.
Nhưng Lê Sân lại cố tình tà ác rút ra, chỉ thong thả ma sát ngọc trụ liên hồi. Đầu cột cứng rắn kia hơi chạm huyệt khẩu nàng, rồi lại dừng lại.
Một lúc lâu sau, Mạnh Trường Khác liền nhịn không nổi nữa.
Hắn đè eo nàng lại, cường thế khống chế nàng đang vặn vẹo lung tung. Ngọc trụ kia ở trêи thịt trai cọ cọ, sau đó liền đâm vào thật mạnh một hơi đỉnh tới chỗ sâu nhất.
Hô hấp Lê Sân rối loạn, thân mình lập tức bị trướng đến tràn đầy, động một chút cũng không thể. Kɧօáϊ cảm quen thuộc kỳ dị từ chỗ hai người kết hợp lan tràn lên, hai chân nàng kẹp lấy eo Mạnh Trường Khác, chôn gương mặt vào trong cổ hắn thở phì phò.
Trêи người nàng có mùi hoa nồng đậm giống như độc dược thôi tình hoàn mỹ nhất làm toàn thân Mạnh Trường Khác bừng lên ɖu͙ƈ hỏa. Người nam nhân dưới tình huống như vậy cũng vẫn xinh đẹp không giống phàm nhân.
Con ngươi hắn giống như một khối bảo ngọc đen như mực thu lấy toàn bộ hồn nàng, càng nhìn càng cảm thấy thâm thúy mê người, chờ đến thời điểm phát hiện ra nàng đã sớm bị đánh cho tơi bời.
Mạnh Trường Khác tuyệt đối là một loại độc, mặc dù biết rõ hắn nguy hiểm nhưng vẫn tự luân hãm vào bên trong.
May mắn, nàng đoạt được tâm hắn.
Lê Sân theo động tác trừu động của hắn mơ mơ màng màng nghĩ.
Làm được một nửa, Mạnh Trường Khác đè nàng ở dưới thân, nâng lên một chân trắng nõn của nàng lại hung hăng đẩy vào.
Tư thế này lại mang đến một loại kɧօáϊ cảm mới mẻ. Hoa huyệt Lê Sân đã lan tràn ɖâʍ thủy, mị thịt kia cắn ngọc trụ hắn luyến tiếc như không muốn hắn rời đi. Mà mỗi khi hắn đánh vào trong chỗ sâu kia thịt mềm tinh tế sẽ chạm vào lỗ chuông hắn kϊƈɦ thích mãnh liệt khiến người vui thích đến hít thở không thông.
Lê Sân tán loạn ở trêи giường, đôi mắt giống như chứa hồ nước gợn sóng lăn tăn bao phủ một lớp sương mù mỏng.
Hôm nay Mạnh Trường Khác tự nhiên mạnh mẽ hơn, lăn lộn làm nàng có chút chịu không nổi. Nàng chỉ đành bám vào bờ vai rộng lớn kia, nghe hắn nỉ non ái ngữ ở bên tai nàng.
Nữ nhân đều là động vật cảm tính, nàng cũng không ngoại lệ.
Cho nên khi nàng nghe được liền vui vẻ nhịn không được phối hợp cùng hắn, đến cuối cùng lại tự làm khổ mình.
Hỉ châu long phượng thiêu đốt suốt một đêm, mà bọn họ cũng lăn lộn đến khi phía chân trời trắng bệch. Thay đổi các loại tư thế thậm chí khi đi đi tắm cũng lăn lộn một hồi.
Có lẽ thể lực Lê Sân không bằng Mạnh Trường Khác nên cũng không ngăn cản được, đến lúc tỉnh lại trêи mặt Lê Sân liền treo hai quầng thâm đen nhánh.
Thậm chí, hai chân đều run rẩy bất động.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.